Déclinaison / Conjugueur latin
ăbălĭēnor - Diathèse passive
(ăbălĭēno, ăbălĭēnas, abalienavi, ăbălĭēnāre, abalienatum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | ăbălĭēnor |
| II sing. | ăbălĭēnāris, ăbălĭēnāre |
| III sing. | ăbălĭēnātur |
| I plur. | ăbălĭēnāmur |
| II plur. | ăbălĭēnamĭni |
| III plur. | ăbălĭēnantur |
| IMPARFAIT |
| I sing. | ăbălĭēnābar |
| II sing. | ăbălĭēnabāris, ăbălĭēnabāre |
| III sing. | ăbălĭēnabātur |
| I plur. | ăbălĭēnabāmur |
| II plur. | ăbălĭēnabamĭni |
| III plur. | ăbălĭēnabantur |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | ăbălĭēnābor |
| II sing. | ăbălĭēnabĕris, ăbălĭēnabĕre |
| III sing. | ăbălĭēnabĭtur |
| I plur. | ăbălĭēnabĭmur |
| II plur. | ăbălĭēnabimĭni |
| III plur. | ăbălĭēnabuntur |
| PARFAIT |
| I sing. | abalienatus, a, um sum |
| II sing. | abalienatus, a, um es |
| III sing. | abalienatus, a, um est |
| I plur. | abalienati, ae, a sumus |
| II plur. | abalienati, ae, a estis |
| III plur. | abalienati, ae, a sunt |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | abalienatus, a, um eram |
| II sing. | abalienatus, a, um eras |
| III sing. | abalienatus, a, um erat |
| I plur. | abalienati, ae, a eramus |
| II plur. | abalienati, ae, a eratis |
| III plur. | abalienati, ae, a erant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | abalienatus, a, um ero |
| II sing. | abalienatus, a, um eris |
| III sing. | abalienatus, a, um erit |
| I plur. | abalienati, ae, a erimus |
| II plur. | abalienati, ae, a eritis |
| III plur. | abalienati, ae, a erunt |
| PRÉSENT |
| I sing. | ăbălĭēner |
| II sing. | ăbălĭēnēris, ăbălĭēnēre |
| III sing. | ăbălĭēnētur |
| I plur. | ăbălĭēnēmur |
| II plur. | ăbălĭēnemĭni |
| III plur. | ăbălĭēnentur |
| IMPARFAIT |
| I sing. | ăbălĭēnārer |
| II sing. | ăbălĭēnarēris, ăbălĭēnarēre |
| III sing. | ăbălĭēnarētur |
| I plur. | ăbălĭēnarēmur |
| II plur. | ăbălĭēnaremĭni |
| III plur. | ăbălĭēnarentur |
| PARFAIT |
| I sing. | abalienatus, a, um sim |
| II sing. | abalienatus, a, um sis |
| III sing. | abalienatus, a, um sit |
| I plur. | abalienati, ae, a simus |
| II plur. | abalienati, ae, a sitis |
| III plur. | abalienati, ae, a sint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | abalienatus, a, um essem |
| II sing. | abalienatus, a, um esses |
| III sing. | abalienatus, a, um esset |
| I plur. | abalienati, ae, a essemus |
| II plur. | abalienati, ae, a essetis |
| III plur. | abalienati, ae, a essent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | ăbălĭēnāre |
| II plur. | ăbălĭēnamĭni |
| FUTUR |
| II sing. | ăbălĭēnātor |
| III sing. | ăbălĭēnātor |
| II plur. | |
| III plur. | ăbălĭēnantor |
| PARTICIPE |
| PARFAIT |
| abalienatus, a, um |
| INFINITO |
| PRÉSENT |
| ăbălĭēnāri |
| PARFAIT |
| Singolare: | abalienatus, a, um esse |
| Plurale: | abalienati, ae, a esse |
| FUTUR |
| abalienatum esse |
| GERUNDIVO |
| ăbălĭēnandus, a, um | |