Déclinaison / Conjugueur latin
ăcūmĭnor - Diathèse passive
(ăcūmĭno, ăcūmĭnas, acuminavi, ăcūmĭnāre, acuminatum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | ăcūmĭnor |
| II sing. | ăcūmĭnāris, ăcūmĭnāre |
| III sing. | ăcūmĭnātur |
| I plur. | ăcūmĭnāmur |
| II plur. | ăcūmĭnamĭni |
| III plur. | ăcūmĭnantur |
| IMPARFAIT |
| I sing. | ăcūmĭnābar |
| II sing. | ăcūmĭnabāris, ăcūmĭnabāre |
| III sing. | ăcūmĭnabātur |
| I plur. | ăcūmĭnabāmur |
| II plur. | ăcūmĭnabamĭni |
| III plur. | ăcūmĭnabantur |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | ăcūmĭnābor |
| II sing. | ăcūmĭnabĕris, ăcūmĭnabĕre |
| III sing. | ăcūmĭnabĭtur |
| I plur. | ăcūmĭnabĭmur |
| II plur. | ăcūmĭnabimĭni |
| III plur. | ăcūmĭnabuntur |
| PARFAIT |
| I sing. | acuminatus, a, um sum |
| II sing. | acuminatus, a, um es |
| III sing. | acuminatus, a, um est |
| I plur. | acuminati, ae, a sumus |
| II plur. | acuminati, ae, a estis |
| III plur. | acuminati, ae, a sunt |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | acuminatus, a, um eram |
| II sing. | acuminatus, a, um eras |
| III sing. | acuminatus, a, um erat |
| I plur. | acuminati, ae, a eramus |
| II plur. | acuminati, ae, a eratis |
| III plur. | acuminati, ae, a erant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | acuminatus, a, um ero |
| II sing. | acuminatus, a, um eris |
| III sing. | acuminatus, a, um erit |
| I plur. | acuminati, ae, a erimus |
| II plur. | acuminati, ae, a eritis |
| III plur. | acuminati, ae, a erunt |
| PRÉSENT |
| I sing. | ăcūmĭner |
| II sing. | ăcūmĭnēris, ăcūmĭnēre |
| III sing. | ăcūmĭnētur |
| I plur. | ăcūmĭnēmur |
| II plur. | ăcūmĭnemĭni |
| III plur. | ăcūmĭnentur |
| IMPARFAIT |
| I sing. | ăcūmĭnārer |
| II sing. | ăcūmĭnarēris, ăcūmĭnarēre |
| III sing. | ăcūmĭnarētur |
| I plur. | ăcūmĭnarēmur |
| II plur. | ăcūmĭnaremĭni |
| III plur. | ăcūmĭnarentur |
| PARFAIT |
| I sing. | acuminatus, a, um sim |
| II sing. | acuminatus, a, um sis |
| III sing. | acuminatus, a, um sit |
| I plur. | acuminati, ae, a simus |
| II plur. | acuminati, ae, a sitis |
| III plur. | acuminati, ae, a sint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | acuminatus, a, um essem |
| II sing. | acuminatus, a, um esses |
| III sing. | acuminatus, a, um esset |
| I plur. | acuminati, ae, a essemus |
| II plur. | acuminati, ae, a essetis |
| III plur. | acuminati, ae, a essent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | ăcūmĭnāre |
| II plur. | ăcūmĭnamĭni |
| FUTUR |
| II sing. | ăcūmĭnātor |
| III sing. | ăcūmĭnātor |
| II plur. | |
| III plur. | ăcūmĭnantor |
| PARTICIPE |
| PARFAIT |
| acuminatus, a, um |
| INFINITO |
| PRÉSENT |
| ăcūmĭnāri |
| PARFAIT |
| Singolare: | acuminatus, a, um esse |
| Plurale: | acuminati, ae, a esse |
| FUTUR |
| acuminatum esse |
| GERUNDIVO |
| ăcūmĭnandus, a, um | |