Déclinaison / Conjugueur latin
| PRÉSENT |
| I sing. | āmento |
| II sing. | āmentas |
| III sing. | āmentat |
| I plur. | āmentāmus |
| II plur. | āmentātis |
| III plur. | āmentant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | āmentābam |
| II sing. | āmentābas |
| III sing. | āmentābat |
| I plur. | āmentabāmus |
| II plur. | āmentabātis |
| III plur. | āmentābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | āmentābo |
| II sing. | āmentābis |
| III sing. | āmentābit |
| I plur. | āmentabĭmus |
| II plur. | āmentabĭtis |
| III plur. | āmentābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | amentavi |
| II sing. | amentavisti |
| III sing. | amentavit |
| I plur. | amentavĭmus |
| II plur. | amentavistis |
| III plur. | amentavērunt, amentavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | amentavĕram |
| II sing. | amentavĕras |
| III sing. | amentavĕrat |
| I plur. | amentaverāmus |
| II plur. | amentaverātis |
| III plur. | amentavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | amentavĕro |
| II sing. | amentavĕris |
| III sing. | amentavĕrit |
| I plur. | amentaverĭmus |
| II plur. | amentaverĭtis |
| III plur. | amentavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | āmentem |
| II sing. | āmentes |
| III sing. | āmentet |
| I plur. | āmentēmus |
| II plur. | āmentētis |
| III plur. | āmentent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | āmentārem |
| II sing. | āmentāres |
| III sing. | āmentāret |
| I plur. | āmentarēmus |
| II plur. | āmentarētis |
| III plur. | āmentārent |
| PARFAIT |
| I sing. | amentavĕrim |
| II sing. | amentavĕris |
| III sing. | amentavĕrit |
| I plur. | amentaverĭmus |
| II plur. | amentaverĭtis |
| III plur. | amentavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | amentavissem |
| II sing. | amentavisses |
| III sing. | amentavisset |
| I plur. | amentavissēmus |
| II plur. | amentavissētis |
| III plur. | amentavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | āmenta |
| II plur. | āmentāte |
| FUTUR |
| II sing. | āmentāto |
| III sing. | āmentāto |
| II plur. | āmentatōte |
| III plur. | āmentanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| āmentans, antis |
| FUTUR |
| amentatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| āmentāre |
| PARFAIT |
| amentavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | amentatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | amentatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | āmentandi |
| Datif: | āmentando |
| Accusatif: | ad āmentandum |
| Ablatif: | āmentando |
| SUPIN |
| amentatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:AMENTO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|