Déclinaison / Conjugueur latin
| SINGULIER |
| Nom. | argutus |
| Gen. | arguti |
| Dat. | arguto |
| Acc. | argutum |
| Abl. | arguto |
| Voc. | argute |
| PLURIEL |
| Nom. | arguti |
| Gen. | argutōrum |
| Dat. | argutis |
| Acc. | argutos |
| Abl. | argutis |
| Voc. | arguti |
| SINGULIER |
| Nom. | argută |
| Gen. | argutae |
| Dat. | argutae |
| Acc. | argutam |
| Abl. | argutā |
| Voc. | argută |
| PLURIEL |
| Nom. | argutae |
| Gen. | argutārum |
| Dat. | argutis |
| Acc. | argutas |
| Abl. | argutis |
| Voc. | argutae |
| SINGULIER |
| Nom. | argutum |
| Gen. | arguti |
| Dat. | arguto |
| Acc. | argutum |
| Abl. | arguto |
| Voc. | argutum |
| PLURIEL |
| Nom. | arguta |
| Gen. | argutōrum |
| Dat. | argutis |
| Acc. | arguta |
| Abl. | argutis | |