Déclinaison / Conjugueur latin
candēfăcĭo - Diathèse active
(candēfăcĭo, candēfăcis, candefeci, candēfăcĕre, candefactum)
verbe transitif III conjugaison in -io
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | candēfăcĭo |
| II sing. | candēfăcis |
| III sing. | candēfăcit |
| I plur. | candēfăcīmus |
| II plur. | candēfăcītis |
| III plur. | candēfăciunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | candēfăciēbam |
| II sing. | candēfăciēbas |
| III sing. | candēfăciēbat |
| I plur. | candēfăciebāmus |
| II plur. | candēfăciebātis |
| III plur. | candēfăciēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | candēfăcĭam |
| II sing. | candēfăcĭes |
| III sing. | candēfăcĭet |
| I plur. | candēfăciēmus |
| II plur. | candēfăciētis |
| III plur. | candēfăcĭent |
| PARFAIT |
| I sing. | candefeci |
| II sing. | candefecisti |
| III sing. | candefecit |
| I plur. | candefecĭmus |
| II plur. | candefecistis |
| III plur. | candefecērunt, candefecēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | candefecĕram |
| II sing. | candefecĕras |
| III sing. | candefecĕrat |
| I plur. | candefecerāmus |
| II plur. | candefecerātis |
| III plur. | candefecĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | candefecĕro |
| II sing. | candefecĕris |
| III sing. | candefecĕrit |
| I plur. | candefecerĭmus |
| II plur. | candefecerĭtis |
| III plur. | candefecĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | candēfăcĭam |
| II sing. | candēfăcĭas |
| III sing. | candēfăcĭat |
| I plur. | candēfăciāmus |
| II plur. | candēfăciātis |
| III plur. | candēfăcĭant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | candēfăcĕrem |
| II sing. | candēfăcĕres |
| III sing. | candēfăcĕret |
| I plur. | candēfăcerēmus |
| II plur. | candēfăcerētis |
| III plur. | candēfăcĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | candefecĕrim |
| II sing. | candefecĕris |
| III sing. | candefecĕrit |
| I plur. | candefecerĭmus |
| II plur. | candefecerĭtis |
| III plur. | candefecĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | candefecissem |
| II sing. | candefecisses |
| III sing. | candefecisset |
| I plur. | candefecissēmus |
| II plur. | candefecissētis |
| III plur. | candefecissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | candēfăce |
| II plur. | candēfăcĭte |
| FUTUR |
| II sing. | candēfăcĭto |
| III sing. | candēfăcĭto |
| II plur. | candēfăcitōte |
| III plur. | candēfăciunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| candēfăciens, ientis |
| FUTUR |
| candefactūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| candēfăcĕre |
| PARFAIT |
| candefecisse |
| FUTUR |
| Singolare: | candefactūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | candefactūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | candēfăciendi |
| Datif: | candēfăciendo |
| Accusatif: | ad candēfăciendum |
| Ablatif: | candēfăciendo |
| SUPIN |
| candefactum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CANDEFACIO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|