Déclinaison / Conjugueur latin
coepto - Diathèse active
(coepto, coeptas, coeptavi, coeptāre, coeptatum)
verbe transitif e intransitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | coepto |
| II sing. | coeptas |
| III sing. | coeptat |
| I plur. | coeptāmus |
| II plur. | coeptātis |
| III plur. | coeptant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | coeptābam |
| II sing. | coeptābas |
| III sing. | coeptābat |
| I plur. | coeptabāmus |
| II plur. | coeptabātis |
| III plur. | coeptābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | coeptābo |
| II sing. | coeptābis |
| III sing. | coeptābit |
| I plur. | coeptabĭmus |
| II plur. | coeptabĭtis |
| III plur. | coeptābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | coeptavi |
| II sing. | coeptavisti |
| III sing. | coeptavit |
| I plur. | coeptavĭmus |
| II plur. | coeptavistis |
| III plur. | coeptavēreunt, coeptavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | coeptavĕram |
| II sing. | coeptavĕras |
| III sing. | coeptavĕrat |
| I plur. | coeptaverāmus |
| II plur. | coeptaverātis |
| III plur. | coeptavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | coeptavĕro |
| II sing. | coeptavĕris |
| III sing. | coeptavĕrit |
| I plur. | coeptaverĭmus |
| II plur. | coeptaverĭtis |
| III plur. | coeptavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | coeptem |
| II sing. | coeptes |
| III sing. | coeptet |
| I plur. | coeptēmus |
| II plur. | coeptētis |
| III plur. | coeptent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | coeptārem |
| II sing. | coeptāres |
| III sing. | coeptāret |
| I plur. | coeptarēmus |
| II plur. | coeptarētis |
| III plur. | coeptārent |
| PARFAIT |
| I sing. | coeptavĕrim |
| II sing. | coeptavĕris |
| III sing. | coeptavĕrit |
| I plur. | coeptaverĭmus |
| II plur. | coeptaverĭtis |
| III plur. | coeptavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | coeptavissem |
| II sing. | coeptavisses |
| III sing. | coeptavisset |
| I plur. | coeptavissēmus |
| II plur. | coeptavissētis |
| III plur. | coeptavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | coepta |
| II plur. | coeptāte |
| FUTUR |
| II sing. | coeptāto |
| III sing. | coeptāto |
| II plur. | coeptatōte |
| III plur. | coeptanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| coeptans, antis |
| FUTUR |
| coeptatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| coeptāre |
| PARFAIT |
| coeptavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | coeptatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | coeptatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | coeptandi |
| Datif: | coeptando |
| Accusatif: | ad coeptandum |
| Ablatif: | coeptando |
| SUPIN |
| coeptatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:COEPTO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|