Déclinaison / Conjugueur latin
cŏinquĭnor - Diathèse passive
(cŏinquĭno, cŏinquĭnas, coinquinavi, cŏinquĭnāre, coinquinatum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | cŏinquĭnor |
| II sing. | cŏinquĭnāris, cŏinquĭnāre |
| III sing. | cŏinquĭnātur |
| I plur. | cŏinquĭnāmur |
| II plur. | cŏinquĭnamĭni |
| III plur. | cŏinquĭnantur |
| IMPARFAIT |
| I sing. | cŏinquĭnābar |
| II sing. | cŏinquĭnabāris, cŏinquĭnabāre |
| III sing. | cŏinquĭnabātur |
| I plur. | cŏinquĭnabāmur |
| II plur. | cŏinquĭnabamĭni |
| III plur. | cŏinquĭnabantur |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | cŏinquĭnābor |
| II sing. | cŏinquĭnabĕris, cŏinquĭnabĕre |
| III sing. | cŏinquĭnabĭtur |
| I plur. | cŏinquĭnabĭmur |
| II plur. | cŏinquĭnabimĭni |
| III plur. | cŏinquĭnabuntur |
| PARFAIT |
| I sing. | coinquinatus, a, um sum |
| II sing. | coinquinatus, a, um es |
| III sing. | coinquinatus, a, um est |
| I plur. | coinquinati, ae, a sumus |
| II plur. | coinquinati, ae, a estis |
| III plur. | coinquinati, ae, a sunt |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | coinquinatus, a, um eram |
| II sing. | coinquinatus, a, um eras |
| III sing. | coinquinatus, a, um erat |
| I plur. | coinquinati, ae, a eramus |
| II plur. | coinquinati, ae, a eratis |
| III plur. | coinquinati, ae, a erant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | coinquinatus, a, um ero |
| II sing. | coinquinatus, a, um eris |
| III sing. | coinquinatus, a, um erit |
| I plur. | coinquinati, ae, a erimus |
| II plur. | coinquinati, ae, a eritis |
| III plur. | coinquinati, ae, a erunt |
| PRÉSENT |
| I sing. | cŏinquĭner |
| II sing. | cŏinquĭnēris, cŏinquĭnēre |
| III sing. | cŏinquĭnētur |
| I plur. | cŏinquĭnēmur |
| II plur. | cŏinquĭnemĭni |
| III plur. | cŏinquĭnentur |
| IMPARFAIT |
| I sing. | cŏinquĭnārer |
| II sing. | cŏinquĭnarēris, cŏinquĭnarēre |
| III sing. | cŏinquĭnarētur |
| I plur. | cŏinquĭnarēmur |
| II plur. | cŏinquĭnaremĭni |
| III plur. | cŏinquĭnarentur |
| PARFAIT |
| I sing. | coinquinatus, a, um sim |
| II sing. | coinquinatus, a, um sis |
| III sing. | coinquinatus, a, um sit |
| I plur. | coinquinati, ae, a simus |
| II plur. | coinquinati, ae, a sitis |
| III plur. | coinquinati, ae, a sint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | coinquinatus, a, um essem |
| II sing. | coinquinatus, a, um esses |
| III sing. | coinquinatus, a, um esset |
| I plur. | coinquinati, ae, a essemus |
| II plur. | coinquinati, ae, a essetis |
| III plur. | coinquinati, ae, a essent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | cŏinquĭnāre |
| II plur. | cŏinquĭnamĭni |
| FUTUR |
| II sing. | cŏinquĭnātor |
| III sing. | cŏinquĭnātor |
| II plur. | |
| III plur. | cŏinquĭnantor |
| PARTICIPE |
| PARFAIT |
| coinquinatus, a, um |
| INFINITO |
| PRÉSENT |
| cŏinquĭnāri |
| PARFAIT |
| Singolare: | coinquinatus, a, um esse |
| Plurale: | coinquinati, ae, a esse |
| FUTUR |
| coinquinatum esse |
| GERUNDIVO |
| cŏinquĭnandus, a, um | |