Déclinaison / Conjugueur latin
combĭbo - Diathèse active
(combĭbo, combĭbis, combibi, combĭbĕre, combibitum)
verbe transitif e intransitif III conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | combĭbo |
| II sing. | combĭbis |
| III sing. | combĭbit |
| I plur. | combĭbĭmus |
| II plur. | combĭbĭtis |
| III plur. | combĭbunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | combĭbēbam |
| II sing. | combĭbēbas |
| III sing. | combĭbēbat |
| I plur. | combĭbebāmus |
| II plur. | combĭbebātis |
| III plur. | combĭbēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | combĭbam |
| II sing. | combĭbes |
| III sing. | combĭbet |
| I plur. | combĭbēmus |
| II plur. | combĭbētis |
| III plur. | combĭbent |
| PARFAIT |
| I sing. | combibi |
| II sing. | combibisti |
| III sing. | combibit |
| I plur. | combibĭmus |
| II plur. | combibistis |
| III plur. | combibērunt, combibēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | combibĕram |
| II sing. | combibĕras |
| III sing. | combibĕrat |
| I plur. | combiberāmus |
| II plur. | combiberātis |
| III plur. | combibĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | combibĕro |
| II sing. | combibĕris |
| III sing. | combibĕrit |
| I plur. | combiberĭmus |
| II plur. | combiberĭtis |
| III plur. | combibĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | combĭbam |
| II sing. | combĭbas |
| III sing. | combĭbat |
| I plur. | combĭbāmus |
| II plur. | combĭbātis |
| III plur. | combĭbant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | combĭbĕrem |
| II sing. | combĭbĕres |
| III sing. | combĭbĕret |
| I plur. | combĭberēmus |
| II plur. | combĭberētis |
| III plur. | combĭbĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | combibĕrim |
| II sing. | combibĕris |
| III sing. | combibĕrit |
| I plur. | combiberĭmus |
| II plur. | combiberĭtis |
| III plur. | combibĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | combibissem |
| II sing. | combibisses |
| III sing. | combibisset |
| I plur. | combibissēmus |
| II plur. | combibissētis |
| III plur. | combibissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | combĭbĕ |
| II plur. | combĭbĭte |
| FUTUR |
| II sing. | combĭbĭto |
| III sing. | combĭbĭto |
| II plur. | combĭbitōte |
| III plur. | combĭbunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| combĭbens, entis |
| FUTUR |
| combibitūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| combĭbĕre |
| PARFAIT |
| combibisse |
| FUTUR |
| Singolare: | combibitūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | combibitūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | combĭbendi |
| Datif: | combĭbendo |
| Accusatif: | ad combĭbendum |
| Ablatif: | combĭbendo |
| SUPIN |
| combibitum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:COMBIBO200}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|