Déclinaison / Conjugueur latin
| PRÉSENT |
| I sing. | complĕo |
| II sing. | comples |
| III sing. | complet |
| I plur. | complēmus |
| II plur. | complētis |
| III plur. | complent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | complēbam |
| II sing. | complēbas |
| III sing. | complēbat |
| I plur. | complabāmus |
| II plur. | complebātis |
| III plur. | complēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | complēbo |
| II sing. | complēbis |
| III sing. | complēbit |
| I plur. | complebĭmus |
| II plur. | complebĭtis |
| III plur. | complēbunt |
| PARFAIT |
| I sing. | complevi |
| II sing. | complevisti |
| III sing. | complevit |
| I plur. | complevĭmus |
| II plur. | complevistis |
| III plur. | complevērunt, complevēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | complevĕram, complĕram |
| II sing. | complevĕras, complĕras |
| III sing. | complevĕrat, complĕrat |
| I plur. | compleverāmus, complerāmus |
| II plur. | compleverātis, complerātis |
| III plur. | complevĕrant, complĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | complevĕro, complĕro |
| II sing. | complevĕris, complĕris |
| III sing. | complevĕrit, complĕrit |
| I plur. | compleverĭmus, complerĭmus |
| II plur. | compleverĭtis, complerĭtis |
| III plur. | complevĕrint, complĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | complĕam |
| II sing. | complĕas |
| III sing. | complĕat |
| I plur. | compleāmus |
| II plur. | compleātis |
| III plur. | complĕant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | complērem |
| II sing. | complēres |
| III sing. | complēret |
| I plur. | complerēmus |
| II plur. | complerētis |
| III plur. | complērent |
| PARFAIT |
| I sing. | complevĕrim, complĕrim |
| II sing. | complevĕris, complĕris |
| III sing. | complevĕrit, complĕrit |
| I plur. | compleverĭmus, complerĭmus |
| II plur. | compleverĭtis, complerĭtis |
| III plur. | complevĕrint, complĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | complevissem, complissem |
| II sing. | complevisses, complisses |
| III sing. | complevisset, complisset |
| I plur. | complevissēmus, complissēmus |
| II plur. | complevissētis, complissētis |
| III plur. | complevissent, complissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | comple |
| II plur. | complēte |
| FUTUR |
| II sing. | complēto |
| III sing. | complēto |
| II plur. | completōte |
| III plur. | complento |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| complens, entis |
| FUTUR |
| completūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| complēre |
| PARFAIT |
| complevisse, complesse |
| FUTUR |
| Singolare: | completūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | completūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | complendi |
| Datif: | complendo |
| Accusatif: | ad complendum |
| Ablatif: | complendo |
| SUPIN |
| completum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:COMPLEO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|