Déclinaison / Conjugueur latin
complŭo - Diathèse active
(complŭo, complŭis, complui, complŭĕre, complutum)
verbe transitif e intransitif III conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | complŭo |
| II sing. | complŭis |
| III sing. | complŭit |
| I plur. | complŭĭmus |
| II plur. | complŭĭtis |
| III plur. | complŭunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | complŭēbam |
| II sing. | complŭēbas |
| III sing. | complŭēbat |
| I plur. | complŭebāmus |
| II plur. | complŭebātis |
| III plur. | complŭēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | complŭam |
| II sing. | complŭes |
| III sing. | complŭet |
| I plur. | complŭēmus |
| II plur. | complŭētis |
| III plur. | complŭent |
| PARFAIT |
| I sing. | complui |
| II sing. | compluisti |
| III sing. | compluit |
| I plur. | compluĭmus |
| II plur. | compluistis |
| III plur. | compluērunt, compluēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | compluĕram |
| II sing. | compluĕras |
| III sing. | compluĕrat |
| I plur. | compluerāmus |
| II plur. | compluerātis |
| III plur. | compluĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | compluĕro |
| II sing. | compluĕris |
| III sing. | compluĕrit |
| I plur. | compluerĭmus |
| II plur. | compluerĭtis |
| III plur. | compluĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | complŭam |
| II sing. | complŭas |
| III sing. | complŭat |
| I plur. | complŭāmus |
| II plur. | complŭātis |
| III plur. | complŭant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | complŭĕrem |
| II sing. | complŭĕres |
| III sing. | complŭĕret |
| I plur. | complŭerēmus |
| II plur. | complŭerētis |
| III plur. | complŭĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | compluĕrim |
| II sing. | compluĕris |
| III sing. | compluĕrit |
| I plur. | compluerĭmus |
| II plur. | compluerĭtis |
| III plur. | compluĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | compluissem |
| II sing. | compluisses |
| III sing. | compluisset |
| I plur. | compluissēmus |
| II plur. | compluissētis |
| III plur. | compluissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | complŭĕ |
| II plur. | complŭĭte |
| FUTUR |
| II sing. | complŭĭto |
| III sing. | complŭĭto |
| II plur. | complŭitōte |
| III plur. | complŭunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| complŭens, entis |
| FUTUR |
| complutūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| complŭĕre |
| PARFAIT |
| compluisse |
| FUTUR |
| Singolare: | complutūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | complutūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | complŭendi |
| Datif: | complŭendo |
| Accusatif: | ad complŭendum |
| Ablatif: | complŭendo |
| SUPIN |
| complutum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:COMPLUO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|