Déclinaison / Conjugueur latin
| PRÉSENT |
| I sing. | concĭto |
| II sing. | concĭtas |
| III sing. | concĭtat |
| I plur. | concĭtāmus |
| II plur. | concĭtātis |
| III plur. | concĭtant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | concĭtābam |
| II sing. | concĭtābas |
| III sing. | concĭtābat |
| I plur. | concĭtabāmus |
| II plur. | concĭtabātis |
| III plur. | concĭtābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | concĭtābo |
| II sing. | concĭtābis |
| III sing. | concĭtābit |
| I plur. | concĭtabĭmus |
| II plur. | concĭtabĭtis |
| III plur. | concĭtābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | concitavi |
| II sing. | concitavisti |
| III sing. | concitavit |
| I plur. | concitavĭmus |
| II plur. | concitavistis |
| III plur. | concitavērunt, concitavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | concitavĕram |
| II sing. | concitavĕras |
| III sing. | concitavĕrat |
| I plur. | concitaverāmus |
| II plur. | concitaverātis |
| III plur. | concitavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | concitavĕro |
| II sing. | concitavĕris |
| III sing. | concitavĕrit |
| I plur. | concitaverĭmus |
| II plur. | concitaverĭtis |
| III plur. | concitavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | concĭtem |
| II sing. | concĭtes |
| III sing. | concĭtet |
| I plur. | concĭtēmus |
| II plur. | concĭtētis |
| III plur. | concĭtent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | concĭtārem |
| II sing. | concĭtāres |
| III sing. | concĭtāret |
| I plur. | concĭtarēmus |
| II plur. | concĭtarētis |
| III plur. | concĭtārent |
| PARFAIT |
| I sing. | concitavĕrim |
| II sing. | concitavĕris |
| III sing. | concitavĕrit |
| I plur. | concitaverĭmus |
| II plur. | concitaverĭtis |
| III plur. | concitavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | concitavissem |
| II sing. | concitavisses |
| III sing. | concitavisset |
| I plur. | concitavissēmus |
| II plur. | concitavissētis |
| III plur. | concitavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | concĭta |
| II plur. | concĭtāte |
| FUTUR |
| II sing. | concĭtāto |
| III sing. | concĭtāto |
| II plur. | concĭtatōte |
| III plur. | concĭtanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| concĭtans, antis |
| FUTUR |
| concitatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| concĭtāre |
| PARFAIT |
| concitavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | concitatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | concitatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | concĭtandi |
| Datif: | concĭtando |
| Accusatif: | ad concĭtandum |
| Ablatif: | concĭtando |
| SUPIN |
| concitatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONCITO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|