Déclinaison / Conjugueur latin
concŏquo - Diathèse active
(concŏquo, concŏquis, concoxi, concŏquĕre, concoctum)
verbe transitif III conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | concŏquo |
| II sing. | concŏquis |
| III sing. | concŏquit |
| I plur. | concŏquĭmus |
| II plur. | concŏquĭtis |
| III plur. | concŏquunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | concŏquēbam |
| II sing. | concŏquēbas |
| III sing. | concŏquēbat |
| I plur. | concŏquebāmus |
| II plur. | concŏquebātis |
| III plur. | concŏquēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | concŏquam |
| II sing. | concŏques |
| III sing. | concŏquet |
| I plur. | concŏquēmus |
| II plur. | concŏquētis |
| III plur. | concŏquent |
| PARFAIT |
| I sing. | concoxi |
| II sing. | concoxisti |
| III sing. | concoxit |
| I plur. | concoxĭmus |
| II plur. | concoxistis |
| III plur. | concoxērunt, concoxēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | concoxĕram |
| II sing. | concoxĕras |
| III sing. | concoxĕrat |
| I plur. | concoxerāmus |
| II plur. | concoxerātis |
| III plur. | concoxĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | concoxĕro |
| II sing. | concoxĕris |
| III sing. | concoxĕrit |
| I plur. | concoxerĭmus |
| II plur. | concoxerĭtis |
| III plur. | concoxĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | concŏquam |
| II sing. | concŏquas |
| III sing. | concŏquat |
| I plur. | concŏquāmus |
| II plur. | concŏquātis |
| III plur. | concŏquant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | concŏquĕrem |
| II sing. | concŏquĕres |
| III sing. | concŏquĕret |
| I plur. | concŏquerēmus |
| II plur. | concŏquerētis |
| III plur. | concŏquĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | concoxĕrim |
| II sing. | concoxĕris |
| III sing. | concoxĕrit |
| I plur. | concoxerĭmus |
| II plur. | concoxerĭtis |
| III plur. | concoxĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | concoxissem |
| II sing. | concoxisses |
| III sing. | concoxisset |
| I plur. | concoxissēmus |
| II plur. | concoxissētis |
| III plur. | concoxissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | concŏquĕ |
| II plur. | concŏquĭte |
| FUTUR |
| II sing. | concŏquĭto |
| III sing. | concŏquĭto |
| II plur. | concŏquitōte |
| III plur. | concŏquunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| concŏquens, entis |
| FUTUR |
| concoctūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| concŏquĕre |
| PARFAIT |
| concoxisse |
| FUTUR |
| Singolare: | concoctūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | concoctūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | concŏquendi |
| Datif: | concŏquendo |
| Accusatif: | ad concŏquendum |
| Ablatif: | concŏquendo |
| SUPIN |
| concoctum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONCOQUO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|