Déclinaison / Conjugueur latin
condūco - Diathèse active
(condūco, condūcis, conduxi, condūcĕre, conductum)
verbe transitif e intransitif III conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | condūco |
| II sing. | condūcis |
| III sing. | condūcit |
| I plur. | condūcĭmus |
| II plur. | condūcĭtis |
| III plur. | condūcunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | condūcēbam |
| II sing. | condūcēbas |
| III sing. | condūcēbat |
| I plur. | condūcebāmus |
| II plur. | condūcebātis |
| III plur. | condūcēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | condūcam |
| II sing. | condūces |
| III sing. | condūcet |
| I plur. | condūcēmus |
| II plur. | condūcētis |
| III plur. | condūcent |
| PARFAIT |
| I sing. | conduxi |
| II sing. | conduxisti |
| III sing. | conduxit |
| I plur. | conduxĭmus |
| II plur. | conduxistis |
| III plur. | conduxērunt, conduxēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conduxĕram |
| II sing. | conduxĕras |
| III sing. | conduxĕrat |
| I plur. | conduxerāmus |
| II plur. | conduxerātis |
| III plur. | conduxĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | conduxĕro |
| II sing. | conduxĕris |
| III sing. | conduxĕrit |
| I plur. | conduxerĭmus |
| II plur. | conduxerĭtis |
| III plur. | conduxĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | condūcam |
| II sing. | condūcas |
| III sing. | condūcat |
| I plur. | condūcāmus |
| II plur. | condūcātis |
| III plur. | condūcant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | condūcĕrem |
| II sing. | condūcĕres |
| III sing. | condūcĕret |
| I plur. | condūcerēmus |
| II plur. | condūcerētis |
| III plur. | condūcĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | conduxĕrim |
| II sing. | conduxĕris |
| III sing. | conduxĕrit |
| I plur. | conduxerĭmus |
| II plur. | conduxerĭtis |
| III plur. | conduxĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conduxissem |
| II sing. | conduxisses |
| III sing. | conduxisset |
| I plur. | conduxissēmus |
| II plur. | conduxissētis |
| III plur. | conduxissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | condūcĕ, condūc |
| II plur. | condūcĭte |
| FUTUR |
| II sing. | condūcĭto |
| III sing. | condūcĭto |
| II plur. | condūcitōte |
| III plur. | condūcunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| condūcens, entis |
| FUTUR |
| conductūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| condūcĕre |
| PARFAIT |
| conduxisse |
| FUTUR |
| Singolare: | conductūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | conductūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | condūcendi |
| Datif: | condūcendo |
| Accusatif: | ad condūcendum |
| Ablatif: | condūcendo |
| SUPIN |
| conductum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONDUCO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|