Déclinaison / Conjugueur latin
congĕnŭclo - Diathèse active
(congĕnŭclo, congĕnŭclas, congĕnŭclāre, congenuclatum)
verbe transitif e intransitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | congĕnŭclo |
| II sing. | congĕnŭclas |
| III sing. | congĕnŭclat |
| I plur. | congĕnŭclāmus |
| II plur. | congĕnŭclātis |
| III plur. | congĕnŭclant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | congĕnŭclābam |
| II sing. | congĕnŭclābas |
| III sing. | congĕnŭclābat |
| I plur. | congĕnŭclabāmus |
| II plur. | congĕnŭclabātis |
| III plur. | congĕnŭclābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | congĕnŭclābo |
| II sing. | congĕnŭclābis |
| III sing. | congĕnŭclābit |
| I plur. | congĕnŭclabĭmus |
| II plur. | congĕnŭclabĭtis |
| III plur. | congĕnŭclābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | |
| II sing. | |
| III sing. | |
| I plur. | |
| II plur. | |
| III plur. | |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | |
| II sing. | |
| III sing. | |
| I plur. | |
| II plur. | |
| III plur. | |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | |
| II sing. | |
| III sing. | |
| I plur. | |
| II plur. | |
| III plur. | |
| PRÉSENT |
| I sing. | congĕnŭclem |
| II sing. | congĕnŭcles |
| III sing. | congĕnŭclet |
| I plur. | congĕnŭclēmus |
| II plur. | congĕnŭclētis |
| III plur. | congĕnŭclent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | congĕnŭclārem |
| II sing. | congĕnŭclāres |
| III sing. | congĕnŭclāret |
| I plur. | congĕnŭclarēmus |
| II plur. | congĕnŭclarētis |
| III plur. | congĕnŭclārent |
| PARFAIT |
| I sing. | |
| II sing. | |
| III sing. | |
| I plur. | |
| II plur. | |
| III plur. | |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | |
| II sing. | |
| III sing. | |
| I plur. | |
| II plur. | |
| III plur. | |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | congĕnŭcla |
| II plur. | congĕnŭclāte |
| FUTUR |
| II sing. | congĕnŭclāto |
| III sing. | congĕnŭclāto |
| II plur. | congĕnŭclatōte |
| III plur. | congĕnŭclanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| congĕnŭclans, antis |
| FUTUR |
| congenuclatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| congĕnŭclāre |
| PARFAIT |
| |
| FUTUR |
| Singolare: | congenuclatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | congenuclatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | congĕnŭclandi |
| Datif: | congĕnŭclando |
| Accusatif: | ad congĕnŭclandum |
| Ablatif: | congĕnŭclando |
| SUPIN |
| congenuclatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONGENUCLO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|