Déclinaison / Conjugueur latin
conglŏbo - Diathèse active
(conglŏbo, conglŏbas, conglobavi, conglŏbāre, conglobatum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | conglŏbo |
| II sing. | conglŏbas |
| III sing. | conglŏbat |
| I plur. | conglŏbāmus |
| II plur. | conglŏbātis |
| III plur. | conglŏbant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conglŏbābam |
| II sing. | conglŏbābas |
| III sing. | conglŏbābat |
| I plur. | conglŏbabāmus |
| II plur. | conglŏbabātis |
| III plur. | conglŏbābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | conglŏbābo |
| II sing. | conglŏbābis |
| III sing. | conglŏbābit |
| I plur. | conglŏbabĭmus |
| II plur. | conglŏbabĭtis |
| III plur. | conglŏbābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | conglobavi |
| II sing. | conglobavisti |
| III sing. | conglobavit |
| I plur. | conglobavĭmus |
| II plur. | conglobavistis |
| III plur. | conglobavērunt, conglobavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conglobavĕram |
| II sing. | conglobavĕras |
| III sing. | conglobavĕrat |
| I plur. | conglobaverāmus |
| II plur. | conglobaverātis |
| III plur. | conglobavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | conglobavĕro |
| II sing. | conglobavĕris |
| III sing. | conglobavĕrit |
| I plur. | conglobaverĭmus |
| II plur. | conglobaverĭtis |
| III plur. | conglobavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | conglŏbem |
| II sing. | conglŏbes |
| III sing. | conglŏbet |
| I plur. | conglŏbēmus |
| II plur. | conglŏbētis |
| III plur. | conglŏbent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conglŏbārem |
| II sing. | conglŏbāres |
| III sing. | conglŏbāret |
| I plur. | conglŏbarēmus |
| II plur. | conglŏbarētis |
| III plur. | conglŏbārent |
| PARFAIT |
| I sing. | conglobavĕrim |
| II sing. | conglobavĕris |
| III sing. | conglobavĕrit |
| I plur. | conglobaverĭmus |
| II plur. | conglobaverĭtis |
| III plur. | conglobavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conglobavissem |
| II sing. | conglobavisses |
| III sing. | conglobavisset |
| I plur. | conglobavissēmus |
| II plur. | conglobavissētis |
| III plur. | conglobavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | conglŏba |
| II plur. | conglŏbāte |
| FUTUR |
| II sing. | conglŏbāto |
| III sing. | conglŏbāto |
| II plur. | conglŏbatōte |
| III plur. | conglŏbanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| conglŏbans, antis |
| FUTUR |
| conglobatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| conglŏbāre |
| PARFAIT |
| conglobavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | conglobatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | conglobatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | conglŏbandi |
| Datif: | conglŏbando |
| Accusatif: | ad conglŏbandum |
| Ablatif: | conglŏbando |
| SUPIN |
| conglobatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONGLOBO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|