Déclinaison / Conjugueur latin
conglūtĭnor - Diathèse passive
(conglūtĭno, conglūtĭnas, conglutinavi, conglūtĭnāre, conglutinatum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | conglūtĭnor |
| II sing. | conglūtĭnāris, conglūtĭnāre |
| III sing. | conglūtĭnātur |
| I plur. | conglūtĭnāmur |
| II plur. | conglūtĭnamĭni |
| III plur. | conglūtĭnantur |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conglūtĭnābar |
| II sing. | conglūtĭnabāris, conglūtĭnabāre |
| III sing. | conglūtĭnabātur |
| I plur. | conglūtĭnabāmur |
| II plur. | conglūtĭnabamĭni |
| III plur. | conglūtĭnabantur |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | conglūtĭnābor |
| II sing. | conglūtĭnabĕris, conglūtĭnabĕre |
| III sing. | conglūtĭnabĭtur |
| I plur. | conglūtĭnabĭmur |
| II plur. | conglūtĭnabimĭni |
| III plur. | conglūtĭnabuntur |
| PARFAIT |
| I sing. | conglutinatus, a, um sum |
| II sing. | conglutinatus, a, um es |
| III sing. | conglutinatus, a, um est |
| I plur. | conglutinati, ae, a sumus |
| II plur. | conglutinati, ae, a estis |
| III plur. | conglutinati, ae, a sunt |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conglutinatus, a, um eram |
| II sing. | conglutinatus, a, um eras |
| III sing. | conglutinatus, a, um erat |
| I plur. | conglutinati, ae, a eramus |
| II plur. | conglutinati, ae, a eratis |
| III plur. | conglutinati, ae, a erant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | conglutinatus, a, um ero |
| II sing. | conglutinatus, a, um eris |
| III sing. | conglutinatus, a, um erit |
| I plur. | conglutinati, ae, a erimus |
| II plur. | conglutinati, ae, a eritis |
| III plur. | conglutinati, ae, a erunt |
| PRÉSENT |
| I sing. | conglūtĭner |
| II sing. | conglūtĭnēris, conglūtĭnēre |
| III sing. | conglūtĭnētur |
| I plur. | conglūtĭnēmur |
| II plur. | conglūtĭnemĭni |
| III plur. | conglūtĭnentur |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conglūtĭnārer |
| II sing. | conglūtĭnarēris, conglūtĭnarēre |
| III sing. | conglūtĭnarētur |
| I plur. | conglūtĭnarēmur |
| II plur. | conglūtĭnaremĭni |
| III plur. | conglūtĭnarentur |
| PARFAIT |
| I sing. | conglutinatus, a, um sim |
| II sing. | conglutinatus, a, um sis |
| III sing. | conglutinatus, a, um sit |
| I plur. | conglutinati, ae, a simus |
| II plur. | conglutinati, ae, a sitis |
| III plur. | conglutinati, ae, a sint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conglutinatus, a, um essem |
| II sing. | conglutinatus, a, um esses |
| III sing. | conglutinatus, a, um esset |
| I plur. | conglutinati, ae, a essemus |
| II plur. | conglutinati, ae, a essetis |
| III plur. | conglutinati, ae, a essent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | conglūtĭnāre |
| II plur. | conglūtĭnamĭni |
| FUTUR |
| II sing. | conglūtĭnātor |
| III sing. | conglūtĭnātor |
| II plur. | |
| III plur. | conglūtĭnantor |
| PARTICIPE |
| PARFAIT |
| conglutinatus, a, um |
| INFINITO |
| PRÉSENT |
| conglūtĭnāri |
| PARFAIT |
| Singolare: | conglutinatus, a, um esse |
| Plurale: | conglutinati, ae, a esse |
| FUTUR |
| conglutinatum esse |
| GERUNDIVO |
| conglūtĭnandus, a, um | |