Déclinaison / Conjugueur latin
congrĕgo - Diathèse active
(congrĕgo, congrĕgas, congregavi, congrĕgāre, congregatum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | congrĕgo |
| II sing. | congrĕgas |
| III sing. | congrĕgat |
| I plur. | congrĕgāmus |
| II plur. | congrĕgātis |
| III plur. | congrĕgant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | congrĕgābam |
| II sing. | congrĕgābas |
| III sing. | congrĕgābat |
| I plur. | congrĕgabāmus |
| II plur. | congrĕgabātis |
| III plur. | congrĕgābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | congrĕgābo |
| II sing. | congrĕgābis |
| III sing. | congrĕgābit |
| I plur. | congrĕgabĭmus |
| II plur. | congrĕgabĭtis |
| III plur. | congrĕgābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | congregavi |
| II sing. | congregavisti |
| III sing. | congregavit |
| I plur. | congregavĭmus |
| II plur. | congregavistis |
| III plur. | congregavērunt, congregavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | congregavĕram |
| II sing. | congregavĕras |
| III sing. | congregavĕrat |
| I plur. | congregaverāmus |
| II plur. | congregaverātis |
| III plur. | congregavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | congregavĕro |
| II sing. | congregavĕris |
| III sing. | congregavĕrit |
| I plur. | congregaverĭmus |
| II plur. | congregaverĭtis |
| III plur. | congregavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | congrĕgem |
| II sing. | congrĕges |
| III sing. | congrĕget |
| I plur. | congrĕgēmus |
| II plur. | congrĕgētis |
| III plur. | congrĕgent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | congrĕgārem |
| II sing. | congrĕgāres |
| III sing. | congrĕgāret |
| I plur. | congrĕgarēmus |
| II plur. | congrĕgarētis |
| III plur. | congrĕgārent |
| PARFAIT |
| I sing. | congregavĕrim |
| II sing. | congregavĕris |
| III sing. | congregavĕrit |
| I plur. | congregaverĭmus |
| II plur. | congregaverĭtis |
| III plur. | congregavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | congregavissem |
| II sing. | congregavisses |
| III sing. | congregavisset |
| I plur. | congregavissēmus |
| II plur. | congregavissētis |
| III plur. | congregavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | congrĕga |
| II plur. | congrĕgāte |
| FUTUR |
| II sing. | congrĕgāto |
| III sing. | congrĕgāto |
| II plur. | congrĕgatōte |
| III plur. | congrĕganto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| congrĕgans, antis |
| FUTUR |
| congregatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| congrĕgāre |
| PARFAIT |
| congregavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | congregatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | congregatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | congrĕgandi |
| Datif: | congrĕgando |
| Accusatif: | ad congrĕgandum |
| Ablatif: | congrĕgando |
| SUPIN |
| congregatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONGREGO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|