Déclinaison / Conjugueur latin
| PRÉSENT |
| I sing. | conlŏco |
| II sing. | conlŏcas |
| III sing. | conlŏcat |
| I plur. | conlŏcāmus |
| II plur. | conlŏcātis |
| III plur. | conlŏcant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conlŏcābam |
| II sing. | conlŏcābas |
| III sing. | conlŏcābat |
| I plur. | conlŏcabāmus |
| II plur. | conlŏcabātis |
| III plur. | conlŏcābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | conlŏcābo |
| II sing. | conlŏcābis |
| III sing. | conlŏcābit |
| I plur. | conlŏcabĭmus |
| II plur. | conlŏcabĭtis |
| III plur. | conlŏcābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | conlocavi |
| II sing. | conlocavisti |
| III sing. | conlocavit |
| I plur. | conlocavĭmus |
| II plur. | conlocavistis |
| III plur. | conlocavērunt, conlocavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conlocavĕram |
| II sing. | conlocavĕras |
| III sing. | conlocavĕrat |
| I plur. | conlocaverāmus |
| II plur. | conlocaverātis |
| III plur. | conlocavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | conlocavĕro |
| II sing. | conlocavĕris |
| III sing. | conlocavĕrit |
| I plur. | conlocaverĭmus |
| II plur. | conlocaverĭtis |
| III plur. | conlocavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | conlŏcem |
| II sing. | conlŏces |
| III sing. | conlŏcet |
| I plur. | conlŏcēmus |
| II plur. | conlŏcētis |
| III plur. | conlŏcent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conlŏcārem |
| II sing. | conlŏcāres |
| III sing. | conlŏcāret |
| I plur. | conlŏcarēmus |
| II plur. | conlŏcarētis |
| III plur. | conlŏcārent |
| PARFAIT |
| I sing. | conlocavĕrim |
| II sing. | conlocavĕris |
| III sing. | conlocavĕrit |
| I plur. | conlocaverĭmus |
| II plur. | conlocaverĭtis |
| III plur. | conlocavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conlocavissem |
| II sing. | conlocavisses |
| III sing. | conlocavisset |
| I plur. | conlocavissēmus |
| II plur. | conlocavissētis |
| III plur. | conlocavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | conlŏca |
| II plur. | conlŏcāte |
| FUTUR |
| II sing. | conlŏcāto |
| III sing. | conlŏcāto |
| II plur. | conlŏcatōte |
| III plur. | conlŏcanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| conlŏcans, antis |
| FUTUR |
| conlocatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| conlŏcāre |
| PARFAIT |
| conlocavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | conlocatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | conlocatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | conlŏcandi |
| Datif: | conlŏcando |
| Accusatif: | ad conlŏcandum |
| Ablatif: | conlŏcando |
| SUPIN |
| conlocatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONLOCO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|