Déclinaison / Conjugueur latin
conpenso - Diathèse active
(conpenso, conpensas, conpensavi, conpensāre, conpensatum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | conpenso |
| II sing. | conpensas |
| III sing. | conpensat |
| I plur. | conpensāmus |
| II plur. | conpensātis |
| III plur. | conpensant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conpensābam |
| II sing. | conpensābas |
| III sing. | conpensābat |
| I plur. | conpensabāmus |
| II plur. | conpensabātis |
| III plur. | conpensābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | conpensābo |
| II sing. | conpensābis |
| III sing. | conpensābit |
| I plur. | conpensabĭmus |
| II plur. | conpensabĭtis |
| III plur. | conpensābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | conpensavi |
| II sing. | conpensavisti |
| III sing. | conpensavit |
| I plur. | conpensavĭmus |
| II plur. | conpensavistis |
| III plur. | conpensavērunt, conpensavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conpensavĕram |
| II sing. | conpensavĕras |
| III sing. | conpensavĕrat |
| I plur. | conpensaverāmus |
| II plur. | conpensaverātis |
| III plur. | conpensavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | conpensavĕro |
| II sing. | conpensavĕris |
| III sing. | conpensavĕrit |
| I plur. | conpensaverĭmus |
| II plur. | conpensaverĭtis |
| III plur. | conpensavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | conpensem |
| II sing. | conpenses |
| III sing. | conpenset |
| I plur. | conpensēmus |
| II plur. | conpensētis |
| III plur. | conpensent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conpensārem |
| II sing. | conpensāres |
| III sing. | conpensāret |
| I plur. | conpensarēmus |
| II plur. | conpensarētis |
| III plur. | conpensārent |
| PARFAIT |
| I sing. | conpensavĕrim |
| II sing. | conpensavĕris |
| III sing. | conpensavĕrit |
| I plur. | conpensaverĭmus |
| II plur. | conpensaverĭtis |
| III plur. | conpensavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conpensavissem |
| II sing. | conpensavisses |
| III sing. | conpensavisset |
| I plur. | conpensavissēmus |
| II plur. | conpensavissētis |
| III plur. | conpensavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | conpensa |
| II plur. | conpensāte |
| FUTUR |
| II sing. | conpensāto |
| III sing. | conpensāto |
| II plur. | conpensatōte |
| III plur. | conpensanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| conpensans, antis |
| FUTUR |
| conpensatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| conpensāre |
| PARFAIT |
| conpensavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | conpensatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | conpensatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | conpensandi |
| Datif: | conpensando |
| Accusatif: | ad conpensandum |
| Ablatif: | conpensando |
| SUPIN |
| conpensatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONPENSO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|