Déclinaison / Conjugueur latin
conscindo - Diathèse active
(conscindo, conscindis, conscidi, conscindĕre, conscissum)
verbe transitif III conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | conscindo |
| II sing. | conscindis |
| III sing. | conscindit |
| I plur. | conscindĭmus |
| II plur. | conscindĭtis |
| III plur. | conscindunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conscindēbam |
| II sing. | conscindēbas |
| III sing. | conscindēbat |
| I plur. | conscindebāmus |
| II plur. | conscindebātis |
| III plur. | conscindēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | conscindam |
| II sing. | conscindes |
| III sing. | conscindet |
| I plur. | conscindēmus |
| II plur. | conscindētis |
| III plur. | conscindent |
| PARFAIT |
| I sing. | conscidi |
| II sing. | conscidisti |
| III sing. | conscidit |
| I plur. | conscidĭmus |
| II plur. | conscidistis |
| III plur. | conscidērunt, conscidēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conscidĕram |
| II sing. | conscidĕras |
| III sing. | conscidĕrat |
| I plur. | consciderāmus |
| II plur. | consciderātis |
| III plur. | conscidĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | conscidĕro |
| II sing. | conscidĕris |
| III sing. | conscidĕrit |
| I plur. | consciderĭmus |
| II plur. | consciderĭtis |
| III plur. | conscidĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | conscindam |
| II sing. | conscindas |
| III sing. | conscindat |
| I plur. | conscindāmus |
| II plur. | conscindātis |
| III plur. | conscindant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conscindĕrem |
| II sing. | conscindĕres |
| III sing. | conscindĕret |
| I plur. | conscinderēmus |
| II plur. | conscinderētis |
| III plur. | conscindĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | conscidĕrim |
| II sing. | conscidĕris |
| III sing. | conscidĕrit |
| I plur. | consciderĭmus |
| II plur. | consciderĭtis |
| III plur. | conscidĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conscidissem |
| II sing. | conscidisses |
| III sing. | conscidisset |
| I plur. | conscidissēmus |
| II plur. | conscidissētis |
| III plur. | conscidissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | conscindĕ |
| II plur. | conscindĭte |
| FUTUR |
| II sing. | conscindĭto |
| III sing. | conscindĭto |
| II plur. | conscinditōte |
| III plur. | conscindunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| conscindens, entis |
| FUTUR |
| conscissūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| conscindĕre |
| PARFAIT |
| conscidisse |
| FUTUR |
| Singolare: | conscissūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | conscissūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | conscindendi |
| Datif: | conscindendo |
| Accusatif: | ad conscindendum |
| Ablatif: | conscindendo |
| SUPIN |
| conscissum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONSCINDO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|