Déclinaison / Conjugueur latin
conscrībo - Diathèse active
(conscrībo, conscrībis, conscripsi, conscrībĕre, conscriptum)
verbe transitif III conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | conscrībo |
| II sing. | conscrībis |
| III sing. | conscrībit |
| I plur. | conscrībĭmus |
| II plur. | conscrībĭtis |
| III plur. | conscrībunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conscrībēbam |
| II sing. | conscrībēbas |
| III sing. | conscrībēbat |
| I plur. | conscrībebāmus |
| II plur. | conscrībebātis |
| III plur. | conscrībēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | conscrībam |
| II sing. | conscrībes |
| III sing. | conscrībet |
| I plur. | conscrībēmus |
| II plur. | conscrībētis |
| III plur. | conscrībent |
| PARFAIT |
| I sing. | conscripsi |
| II sing. | conscripsisti |
| III sing. | conscripsit |
| I plur. | conscripsĭmus |
| II plur. | conscripsistis |
| III plur. | conscripsērunt, conscripsēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conscripsĕram |
| II sing. | conscripsĕras |
| III sing. | conscripsĕrat |
| I plur. | conscripserāmus |
| II plur. | conscripserātis |
| III plur. | conscripsĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | conscripsĕro |
| II sing. | conscripsĕris |
| III sing. | conscripsĕrit |
| I plur. | conscripserĭmus |
| II plur. | conscripserĭtis |
| III plur. | conscripsĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | conscrībam |
| II sing. | conscrības |
| III sing. | conscrībat |
| I plur. | conscrībāmus |
| II plur. | conscrībātis |
| III plur. | conscrībant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conscrībĕrem |
| II sing. | conscrībĕres |
| III sing. | conscrībĕret |
| I plur. | conscrīberēmus |
| II plur. | conscrīberētis |
| III plur. | conscrībĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | conscripsĕrim |
| II sing. | conscripsĕris |
| III sing. | conscripsĕrit |
| I plur. | conscripserĭmus |
| II plur. | conscripserĭtis |
| III plur. | conscripsĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conscripsissem |
| II sing. | conscripsisses |
| III sing. | conscripsisset |
| I plur. | conscripsissēmus |
| II plur. | conscripsissētis |
| III plur. | conscripsissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | conscrībĕ |
| II plur. | conscrībĭte |
| FUTUR |
| II sing. | conscrībĭto |
| III sing. | conscrībĭto |
| II plur. | conscrībitōte |
| III plur. | conscrībunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| conscrībens, entis |
| FUTUR |
| conscriptūrūs o conscribtūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| conscrībĕre |
| PARFAIT |
| conscripsisse |
| FUTUR |
| Singolare: | conscriptūrūm o conscribtūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | conscriptūros o conscribtūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | conscrībendi |
| Datif: | conscrībendo |
| Accusatif: | ad conscrībendum |
| Ablatif: | conscrībendo |
| SUPIN |
| conscriptum o conscribtum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONSCRIBO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|