Déclinaison / Conjugueur latin
conservo - Diathèse active
(conservo, conservas, conservavi, conservāre, conservatum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | conservo |
| II sing. | conservas |
| III sing. | conservat |
| I plur. | conservāmus |
| II plur. | conservātis |
| III plur. | conservant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conservābam |
| II sing. | conservābas |
| III sing. | conservābat |
| I plur. | conservabāmus |
| II plur. | conservabātis |
| III plur. | conservābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | conservābo |
| II sing. | conservābis |
| III sing. | conservābit |
| I plur. | conservabĭmus |
| II plur. | conservabĭtis |
| III plur. | conservābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | conservavi |
| II sing. | conservavisti |
| III sing. | conservavit |
| I plur. | conservavĭmus |
| II plur. | conservavistis |
| III plur. | conservavērunt, conservavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conservavĕram |
| II sing. | conservavĕras |
| III sing. | conservavĕrat |
| I plur. | conservaverāmus |
| II plur. | conservaverātis |
| III plur. | conservavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | conservavĕro |
| II sing. | conservavĕris |
| III sing. | conservavĕrit |
| I plur. | conservaverĭmus |
| II plur. | conservaverĭtis |
| III plur. | conservavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | conservem |
| II sing. | conserves |
| III sing. | conservet |
| I plur. | conservēmus |
| II plur. | conservētis |
| III plur. | conservent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conservārem |
| II sing. | conservāres |
| III sing. | conservāret |
| I plur. | conservarēmus |
| II plur. | conservarētis |
| III plur. | conservārent |
| PARFAIT |
| I sing. | conservavĕrim |
| II sing. | conservavĕris |
| III sing. | conservavĕrit |
| I plur. | conservaverĭmus |
| II plur. | conservaverĭtis |
| III plur. | conservavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conservavissem |
| II sing. | conservavisses |
| III sing. | conservavisset |
| I plur. | conservavissēmus |
| II plur. | conservavissētis |
| III plur. | conservavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | conserva |
| II plur. | conservāte |
| FUTUR |
| II sing. | conservāto |
| III sing. | conservāto |
| II plur. | conservatōte |
| III plur. | conservanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| conservans, antis |
| FUTUR |
| conservatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| conservāre |
| PARFAIT |
| conservavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | conservatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | conservatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | conservandi |
| Datif: | conservando |
| Accusatif: | ad conservandum |
| Ablatif: | conservando |
| SUPIN |
| conservatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONSERVO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|