Déclinaison / Conjugueur latin
consisto - Diathèse active
(consisto, consistis, consistĕre, constiti)
verbe transitif e intransitif III conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | consisto |
| II sing. | consistis |
| III sing. | consistit |
| I plur. | consistĭmus |
| II plur. | consistĭtis |
| III plur. | consistunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | consistēbam |
| II sing. | consistēbas |
| III sing. | consistēbat |
| I plur. | consistebāmus |
| II plur. | consistebātis |
| III plur. | consistēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | consistam |
| II sing. | consistes |
| III sing. | consistet |
| I plur. | consistēmus |
| II plur. | consistētis |
| III plur. | consistent |
| PARFAIT |
| I sing. | constiti |
| II sing. | constitisti |
| III sing. | constitit |
| I plur. | constitĭmus |
| II plur. | constitistis |
| III plur. | constitērunt, constitēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | constitĕram |
| II sing. | constitĕras |
| III sing. | constitĕrat |
| I plur. | constiterāmus |
| II plur. | constiterātis |
| III plur. | constitĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | constitĕro |
| II sing. | constitĕris |
| III sing. | constitĕrit |
| I plur. | constiterĭmus |
| II plur. | constiterĭtis |
| III plur. | constitĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | consistam |
| II sing. | consistas |
| III sing. | consistat |
| I plur. | consistāmus |
| II plur. | consistātis |
| III plur. | consistant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | consistĕrem |
| II sing. | consistĕres |
| III sing. | consistĕret |
| I plur. | consisterēmus |
| II plur. | consisterētis |
| III plur. | consistĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | constitĕrim |
| II sing. | constitĕris |
| III sing. | constitĕrit |
| I plur. | constiterĭmus |
| II plur. | constiterĭtis |
| III plur. | constitĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | constitissem |
| II sing. | constitisses |
| III sing. | constitisset |
| I plur. | constitissēmus |
| II plur. | constitissētis |
| III plur. | constitissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | consistĕ |
| II plur. | consistĭte |
| FUTUR |
| II sing. | consistĭto |
| III sing. | consistĭto |
| II plur. | consistitōte |
| III plur. | consistunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| consistens, entis |
| FUTUR |
| |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| consistĕre |
| PARFAIT |
| constitisse |
| FUTUR |
| Singolare: | |
| Plurale: | |
| GERUNDIF |
| Génitif: | consistendi |
| Datif: | consistendo |
| Accusatif: | ad consistendum |
| Ablatif: | consistendo |
| SUPIN |
| |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONSISTO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|