Déclinaison / Conjugueur latin
conspĭcĭo - Diathèse active
(conspĭcĭo, conspĭcis, conspexi, conspĭcĕre, conspectum)
verbe transitif III conjugaison in -io
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | conspĭcĭo |
| II sing. | conspĭcis |
| III sing. | conspĭcit |
| I plur. | conspĭcīmus |
| II plur. | conspĭcītis |
| III plur. | conspĭciunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conspĭciēbam |
| II sing. | conspĭciēbas |
| III sing. | conspĭciēbat |
| I plur. | conspĭciebāmus |
| II plur. | conspĭciebātis |
| III plur. | conspĭciēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | conspĭcĭam |
| II sing. | conspĭcĭes |
| III sing. | conspĭcĭet |
| I plur. | conspĭciēmus |
| II plur. | conspĭciētis |
| III plur. | conspĭcĭent |
| PARFAIT |
| I sing. | conspexi |
| II sing. | conspexisti |
| III sing. | conspexit |
| I plur. | conspexĭmus |
| II plur. | conspexistis |
| III plur. | conspexērunt, conspexēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conspexĕram |
| II sing. | conspexĕras |
| III sing. | conspexĕrat |
| I plur. | conspexerāmus |
| II plur. | conspexerātis |
| III plur. | conspexĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | conspexĕro |
| II sing. | conspexĕris |
| III sing. | conspexĕrit |
| I plur. | conspexerĭmus |
| II plur. | conspexerĭtis |
| III plur. | conspexĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | conspĭcĭam |
| II sing. | conspĭcĭas |
| III sing. | conspĭcĭat |
| I plur. | conspĭciāmus |
| II plur. | conspĭciātis |
| III plur. | conspĭcĭant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conspĭcĕrem |
| II sing. | conspĭcĕres |
| III sing. | conspĭcĕret |
| I plur. | conspĭcerēmus |
| II plur. | conspĭcerētis |
| III plur. | conspĭcĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | conspexĕrim |
| II sing. | conspexĕris |
| III sing. | conspexĕrit |
| I plur. | conspexerĭmus |
| II plur. | conspexerĭtis |
| III plur. | conspexĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conspexissem |
| II sing. | conspexisses |
| III sing. | conspexisset |
| I plur. | conspexissēmus |
| II plur. | conspexissētis |
| III plur. | conspexissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | conspĭce |
| II plur. | conspĭcĭte |
| FUTUR |
| II sing. | conspĭcĭto |
| III sing. | conspĭcĭto |
| II plur. | conspĭcitōte |
| III plur. | conspĭciunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| conspĭciens, ientis |
| FUTUR |
| conspectūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| conspĭcĕre |
| PARFAIT |
| conspexisse |
| FUTUR |
| Singolare: | conspectūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | conspectūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | conspĭciendi |
| Datif: | conspĭciendo |
| Accusatif: | ad conspĭciendum |
| Ablatif: | conspĭciendo |
| SUPIN |
| conspectum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONSPICIO200}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|