Déclinaison / Conjugueur latin
contingo - Diathèse active
(contingo, contingis, contigi, contingĕre, contactum)
verbe transitif e intransitif III conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | contingo |
| II sing. | contingis |
| III sing. | contingit |
| I plur. | contingĭmus |
| II plur. | contingĭtis |
| III plur. | contingunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | contingēbam |
| II sing. | contingēbas |
| III sing. | contingēbat |
| I plur. | contingebāmus |
| II plur. | contingebātis |
| III plur. | contingēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | contingam |
| II sing. | continges |
| III sing. | continget |
| I plur. | contingēmus |
| II plur. | contingētis |
| III plur. | contingent |
| PARFAIT |
| I sing. | contigi |
| II sing. | contigisti |
| III sing. | contigit |
| I plur. | contigĭmus |
| II plur. | contigistis |
| III plur. | contigērunt, contigēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | contigĕram |
| II sing. | contigĕras |
| III sing. | contigĕrat |
| I plur. | contigerāmus |
| II plur. | contigerātis |
| III plur. | contigĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | contigĕro |
| II sing. | contigĕris |
| III sing. | contigĕrit |
| I plur. | contigerĭmus |
| II plur. | contigerĭtis |
| III plur. | contigĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | contingam |
| II sing. | contingas |
| III sing. | contingat |
| I plur. | contingāmus |
| II plur. | contingātis |
| III plur. | contingant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | contingĕrem |
| II sing. | contingĕres |
| III sing. | contingĕret |
| I plur. | contingerēmus |
| II plur. | contingerētis |
| III plur. | contingĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | contigĕrim |
| II sing. | contigĕris |
| III sing. | contigĕrit |
| I plur. | contigerĭmus |
| II plur. | contigerĭtis |
| III plur. | contigĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | contigissem |
| II sing. | contigisses |
| III sing. | contigisset |
| I plur. | contigissēmus |
| II plur. | contigissētis |
| III plur. | contigissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | contingĕ |
| II plur. | contingĭte |
| FUTUR |
| II sing. | contingĭto |
| III sing. | contingĭto |
| II plur. | contingitōte |
| III plur. | contingunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| contingens, entis |
| FUTUR |
| contactūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| contingĕre |
| PARFAIT |
| contigisse |
| FUTUR |
| Singolare: | contactūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | contactūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | contingendi |
| Datif: | contingendo |
| Accusatif: | ad contingendum |
| Ablatif: | contingendo |
| SUPIN |
| contactum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONTINGO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|