Déclinaison / Conjugueur latin
contrunco - Diathèse active
(contrunco, contruncas, contruncavi, contruncāre, contruncatum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | contrunco |
| II sing. | contruncas |
| III sing. | contruncat |
| I plur. | contruncāmus |
| II plur. | contruncātis |
| III plur. | contruncant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | contruncābam |
| II sing. | contruncābas |
| III sing. | contruncābat |
| I plur. | contruncabāmus |
| II plur. | contruncabātis |
| III plur. | contruncābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | contruncābo |
| II sing. | contruncābis |
| III sing. | contruncābit |
| I plur. | contruncabĭmus |
| II plur. | contruncabĭtis |
| III plur. | contruncābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | contruncavi |
| II sing. | contruncavisti |
| III sing. | contruncavit |
| I plur. | contruncavĭmus |
| II plur. | contruncavistis |
| III plur. | contruncavērunt, contruncavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | contruncavĕram |
| II sing. | contruncavĕras |
| III sing. | contruncavĕrat |
| I plur. | contruncaverāmus |
| II plur. | contruncaverātis |
| III plur. | contruncavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | contruncavĕro |
| II sing. | contruncavĕris |
| III sing. | contruncavĕrit |
| I plur. | contruncaverĭmus |
| II plur. | contruncaverĭtis |
| III plur. | contruncavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | contruncem |
| II sing. | contrunces |
| III sing. | contruncet |
| I plur. | contruncēmus |
| II plur. | contruncētis |
| III plur. | contruncent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | contruncārem |
| II sing. | contruncāres |
| III sing. | contruncāret |
| I plur. | contruncarēmus |
| II plur. | contruncarētis |
| III plur. | contruncārent |
| PARFAIT |
| I sing. | contruncavĕrim |
| II sing. | contruncavĕris |
| III sing. | contruncavĕrit |
| I plur. | contruncaverĭmus |
| II plur. | contruncaverĭtis |
| III plur. | contruncavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | contruncavissem |
| II sing. | contruncavisses |
| III sing. | contruncavisset |
| I plur. | contruncavissēmus |
| II plur. | contruncavissētis |
| III plur. | contruncavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | contrunca |
| II plur. | contruncāte |
| FUTUR |
| II sing. | contruncāto |
| III sing. | contruncāto |
| II plur. | contruncatōte |
| III plur. | contruncanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| contruncans, antis |
| FUTUR |
| contruncatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| contruncāre |
| PARFAIT |
| contruncavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | contruncatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | contruncatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | contruncandi |
| Datif: | contruncando |
| Accusatif: | ad contruncandum |
| Ablatif: | contruncando |
| SUPIN |
| contruncatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONTRUNCO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|