Déclinaison / Conjugueur latin
| SINGULIER |
| Nom. | cunctans |
| Gen. | cunctantis |
| Dat. | cunctanti |
| Acc. | cunctantem |
| Abl. | cunctanti, cunctante |
| Voc. | cunctans |
| PLURIEL |
| Nom. | cunctantes |
| Gen. | cunctantĭum |
| Dat. | cunctantĭbus |
| Acc. | cunctantes |
| Abl. | cunctantĭbus |
| Voc. | cunctantes |
| SINGULIER |
| Nom. | cunctans |
| Gen. | cunctantis |
| Dat. | cunctanti |
| Acc. | cunctantem |
| Abl. | cunctanti, cunctante |
| Voc. | cunctans |
| PLURIEL |
| Nom. | cunctantes |
| Gen. | cunctantĭum |
| Dat. | cunctantĭbus |
| Acc. | cunctantes |
| Abl. | cunctantĭbus |
| Voc. | cunctantes |
| SINGULIER |
| Nom. | cunctans |
| Gen. | cunctantis |
| Dat. | cunctanti |
| Acc. | cunctans |
| Abl. | cunctanti, cunctante |
| Voc. | cunctans |
| PLURIEL |
| Nom. | cunctantĭa |
| Gen. | cunctantĭum |
| Dat. | cunctantĭbus |
| Acc. | cunctantĭa |
| Abl. | cunctantĭbus | |