Déclinaison / Conjugueur latin
  
| PRÉSENT |  
|  I sing. |  curto |  
|  II sing. |  curtas |  
|  III sing. |  curtat |  
|  I plur. |  curtāmus |  
|  II plur. |  curtātis |  
|  III plur. |  curtant |  
| IMPARFAIT | 
 |  I sing. |  curtābam |  
|  II sing. |  curtābas |  
|  III sing. |  curtābat |  
|  I plur. |  curtabāmus |  
|  II plur. |  curtabātis |  
|  III plur. |  curtābant |  
| FUTUR SIMPLE |  
|  I sing. |  curtābo |  
|  II sing. |  curtābis |  
|  III sing. |  curtābit |  
|  I plur. |  curtabĭmus |  
|  II plur. |  curtabĭtis |  
|  III plur. |  curtābunt |  
 
 
| PARFAIT |  
|  I sing. |  curtavi |  
|  II sing. |  curtavisti |  
|  III sing. |  curtavit |  
|  I plur. |  curtavĭmus |  
|  II plur. |  curtavistis |  
|  III plur. |  curtavērunt, curtavēre |  
| PLUS-QUE-PARFAIT |  
|  I sing. |  curtavĕram |  
|  II sing. |  curtavĕras |  
|  III sing. |  curtavĕrat |  
|  I plur. |  curtaverāmus |  
|  II plur. |  curtaverātis |  
|  III plur. |  curtavĕrant |  
| FUTUR ANTÉRIEUR |  
|  I sing. |  curtavĕro |  
|  II sing. |  curtavĕris |  
|  III sing. |  curtavĕrit |  
|  I plur. |  curtaverĭmus |  
|  II plur. |  curtaverĭtis |  
|  III plur. |  curtavĕrint |  
 
  
| PRÉSENT |  
|  I sing. |  curtem |  
|  II sing. |  curtes |  
|  III sing. |  curtet |  
|  I plur. |  curtēmus |  
|  II plur. |  curtētis |  
|  III plur. |  curtent |  
| IMPARFAIT |  
|  I sing. |  curtārem |  
|  II sing. |  curtāres |  
|  III sing. |  curtāret |  
|  I plur. |  curtarēmus |  
|  II plur. |  curtarētis |  
|  III plur. |  curtārent |  
 
 
| PARFAIT |  
|  I sing. |  curtavĕrim |  
|  II sing. |  curtavĕris |  
|  III sing. |  curtavĕrit |  
|  I plur. |  curtaverĭmus |  
|  II plur. |  curtaverĭtis |  
|  III plur. |  curtavĕrint |  
| PLUS-QUE-PARFAIT |  
|  I sing. |  curtavissem |  
|  II sing. |  curtavisses |  
|  III sing. |  curtavisset |  
|  I plur. |  curtavissēmus |  
|  II plur. |  curtavissētis |  
|  III plur. |  curtavissent |  
 
  
| IMPÉRATIF |  
| PRÉSENT |  
|  II sing. |  curta |  
|  II plur. |  curtāte |  
| FUTUR |  
|  II sing. |  curtāto |  
|  III sing. |  curtāto |  
|  II plur. |  curtatōte |  
|  III plur. |  curtanto |  
  |  
| PARTICIPE |  
| PRÉSENT |  
|  curtans, antis |  
| FUTUR |  
|  curtatūrūs, a, ūm |  
 
 
| INFINITIF |  
| PRÉSENT |  
|  curtāre |  
| PARFAIT |  
|  curtavisse |  
| FUTUR |  
|  Singolare: |  curtatūrūm, am, ūm esse |  
|  Plurale: |  curtatūros, as, a esse |  
| GERUNDIF |  
|  Génitif: |  curtandi |  
|  Datif: |  curtando |  
|  Accusatif: |  ad curtandum |  
|  Ablatif: |  curtando |  
| SUPIN |  
|  curtatum |  
 
  
 
Voir la forme passive de ce verbe
 
 
 
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
  
  
 
{{ID:CURTO100}}
---CACHE---
  | 
  
 
   
  
   Visitez nos sites: 
   En français 
    
   In english 
    
   In Deutsch 
    
   En español 
    
   Em portugues 
    
   По русски 
    
   Στα ελληνικά 
    |  
  
   Ën piemontèis 
    
    
 |