Déclinaison / Conjugueur latin
| PRÉSENT |
| I sing. | dīmĭco |
| II sing. | dīmĭcas |
| III sing. | dīmĭcat |
| I plur. | dīmĭcāmus |
| II plur. | dīmĭcātis |
| III plur. | dīmĭcant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | dīmĭcābam |
| II sing. | dīmĭcābas |
| III sing. | dīmĭcābat |
| I plur. | dīmĭcabāmus |
| II plur. | dīmĭcabātis |
| III plur. | dīmĭcābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | dīmĭcābo |
| II sing. | dīmĭcābis |
| III sing. | dīmĭcābit |
| I plur. | dīmĭcabĭmus |
| II plur. | dīmĭcabĭtis |
| III plur. | dīmĭcābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | dimicavi |
| II sing. | dimicavisti |
| III sing. | dimicavit |
| I plur. | dimicavĭmus |
| II plur. | dimicavistis |
| III plur. | dimicavērunt, dimicavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | dimicavĕram |
| II sing. | dimicavĕras |
| III sing. | dimicavĕrat |
| I plur. | dimicaverāmus |
| II plur. | dimicaverātis |
| III plur. | dimicavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | dimicavĕro |
| II sing. | dimicavĕris |
| III sing. | dimicavĕrit |
| I plur. | dimicaverĭmus |
| II plur. | dimicaverĭtis |
| III plur. | dimicavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | dīmĭcem |
| II sing. | dīmĭces |
| III sing. | dīmĭcet |
| I plur. | dīmĭcēmus |
| II plur. | dīmĭcētis |
| III plur. | dīmĭcent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | dīmĭcārem |
| II sing. | dīmĭcāres |
| III sing. | dīmĭcāret |
| I plur. | dīmĭcarēmus |
| II plur. | dīmĭcarētis |
| III plur. | dīmĭcārent |
| PARFAIT |
| I sing. | dimicavĕrim |
| II sing. | dimicavĕris |
| III sing. | dimicavĕrit |
| I plur. | dimicaverĭmus |
| II plur. | dimicaverĭtis |
| III plur. | dimicavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | dimicavissem |
| II sing. | dimicavisses |
| III sing. | dimicavisset |
| I plur. | dimicavissēmus |
| II plur. | dimicavissētis |
| III plur. | dimicavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | dīmĭca |
| II plur. | dīmĭcāte |
| FUTUR |
| II sing. | dīmĭcāto |
| III sing. | dīmĭcāto |
| II plur. | dīmĭcatōte |
| III plur. | dīmĭcanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| dīmĭcans, antis |
| FUTUR |
| dimicatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| dīmĭcāre |
| PARFAIT |
| dimicavisse, dīmĭcuisse |
| FUTUR |
| Singolare: | dimicatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | dimicatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | dīmĭcandi |
| Datif: | dīmĭcando |
| Accusatif: | ad dīmĭcandum |
| Ablatif: | dīmĭcando |
| SUPIN |
| dimicatum |
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:DIMICO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|