Déclinaison / Conjugueur latin
hăbĭto - Diathèse active
(hăbĭto, hăbĭtas, habitavi, hăbĭtāre, habitatum)
verbe transitif e intransitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | hăbĭto |
| II sing. | hăbĭtas |
| III sing. | hăbĭtat |
| I plur. | hăbĭtāmus |
| II plur. | hăbĭtātis |
| III plur. | hăbĭtant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | hăbĭtābam |
| II sing. | hăbĭtābas |
| III sing. | hăbĭtābat |
| I plur. | hăbĭtabāmus |
| II plur. | hăbĭtabātis |
| III plur. | hăbĭtābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | hăbĭtābo |
| II sing. | hăbĭtābis |
| III sing. | hăbĭtābit |
| I plur. | hăbĭtabĭmus |
| II plur. | hăbĭtabĭtis |
| III plur. | hăbĭtābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | habitavi |
| II sing. | habitavisti |
| III sing. | habitavit |
| I plur. | habitavĭmus |
| II plur. | habitavistis |
| III plur. | habitavēreunt, habitavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | habitavĕram |
| II sing. | habitavĕras |
| III sing. | habitavĕrat |
| I plur. | habitaverāmus |
| II plur. | habitaverātis |
| III plur. | habitavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | habitavĕro |
| II sing. | habitavĕris |
| III sing. | habitavĕrit |
| I plur. | habitaverĭmus |
| II plur. | habitaverĭtis |
| III plur. | habitavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | hăbĭtem |
| II sing. | hăbĭtes |
| III sing. | hăbĭtet |
| I plur. | hăbĭtēmus |
| II plur. | hăbĭtētis |
| III plur. | hăbĭtent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | hăbĭtārem |
| II sing. | hăbĭtāres |
| III sing. | hăbĭtāret |
| I plur. | hăbĭtarēmus |
| II plur. | hăbĭtarētis |
| III plur. | hăbĭtārent |
| PARFAIT |
| I sing. | habitavĕrim |
| II sing. | habitavĕris |
| III sing. | habitavĕrit |
| I plur. | habitaverĭmus |
| II plur. | habitaverĭtis |
| III plur. | habitavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | habitavissem |
| II sing. | habitavisses |
| III sing. | habitavisset |
| I plur. | habitavissēmus |
| II plur. | habitavissētis |
| III plur. | habitavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | hăbĭta |
| II plur. | hăbĭtāte |
| FUTUR |
| II sing. | hăbĭtāto |
| III sing. | hăbĭtāto |
| II plur. | hăbĭtatōte |
| III plur. | hăbĭtanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| hăbĭtans, antis |
| FUTUR |
| habitatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| hăbĭtāre |
| PARFAIT |
| habitavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | habitatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | habitatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | hăbĭtandi |
| Datif: | hăbĭtando |
| Accusatif: | ad hăbĭtandum |
| Ablatif: | hăbĭtando |
| SUPIN |
| habitatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:HABITO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|