Déclinaison / Conjugueur latin
haesĭto - Diathèse active
(haesĭto, haesĭtas, haesitavi, haesĭtāre, haesitatum)
verbe intransitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | haesĭto |
| II sing. | haesĭtas |
| III sing. | haesĭtat |
| I plur. | haesĭtāmus |
| II plur. | haesĭtātis |
| III plur. | haesĭtant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | haesĭtābam |
| II sing. | haesĭtābas |
| III sing. | haesĭtābat |
| I plur. | haesĭtabāmus |
| II plur. | haesĭtabātis |
| III plur. | haesĭtābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | haesĭtābo |
| II sing. | haesĭtābis |
| III sing. | haesĭtābit |
| I plur. | haesĭtabĭmus |
| II plur. | haesĭtabĭtis |
| III plur. | haesĭtābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | haesitavi |
| II sing. | haesitavisti |
| III sing. | haesitavit |
| I plur. | haesitavĭmus |
| II plur. | haesitavistis |
| III plur. | haesitavērunt, haesitavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | haesitavĕram |
| II sing. | haesitavĕras |
| III sing. | haesitavĕrat |
| I plur. | haesitaverāmus |
| II plur. | haesitaverātis |
| III plur. | haesitavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | haesitavĕro |
| II sing. | haesitavĕris |
| III sing. | haesitavĕrit |
| I plur. | haesitaverĭmus |
| II plur. | haesitaverĭtis |
| III plur. | haesitavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | haesĭtem |
| II sing. | haesĭtes |
| III sing. | haesĭtet |
| I plur. | haesĭtēmus |
| II plur. | haesĭtētis |
| III plur. | haesĭtent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | haesĭtārem |
| II sing. | haesĭtāres |
| III sing. | haesĭtāret |
| I plur. | haesĭtarēmus |
| II plur. | haesĭtarētis |
| III plur. | haesĭtārent |
| PARFAIT |
| I sing. | haesitavĕrim |
| II sing. | haesitavĕris |
| III sing. | haesitavĕrit |
| I plur. | haesitaverĭmus |
| II plur. | haesitaverĭtis |
| III plur. | haesitavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | haesitavissem |
| II sing. | haesitavisses |
| III sing. | haesitavisset |
| I plur. | haesitavissēmus |
| II plur. | haesitavissētis |
| III plur. | haesitavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | haesĭta |
| II plur. | haesĭtāte |
| FUTUR |
| II sing. | haesĭtāto |
| III sing. | haesĭtāto |
| II plur. | haesĭtatōte |
| III plur. | haesĭtanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| haesĭtans, antis |
| FUTUR |
| haesitatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| haesĭtāre |
| PARFAIT |
| haesitavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | haesitatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | haesitatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | haesĭtandi |
| Datif: | haesĭtando |
| Accusatif: | ad haesĭtandum |
| Ablatif: | haesĭtando |
| SUPIN |
| haesitatum |
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:HAESITO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|