Déclinaison / Conjugueur latin
ĭnhăbĭto - Diathèse active
(ĭnhăbĭto, ĭnhăbĭtas, inhabitavi, ĭnhăbĭtāre, inhabitatum)
verbe transitif e intransitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | ĭnhăbĭto |
| II sing. | ĭnhăbĭtas |
| III sing. | ĭnhăbĭtat |
| I plur. | ĭnhăbĭtāmus |
| II plur. | ĭnhăbĭtātis |
| III plur. | ĭnhăbĭtant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | ĭnhăbĭtābam |
| II sing. | ĭnhăbĭtābas |
| III sing. | ĭnhăbĭtābat |
| I plur. | ĭnhăbĭtabāmus |
| II plur. | ĭnhăbĭtabātis |
| III plur. | ĭnhăbĭtābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | ĭnhăbĭtābo |
| II sing. | ĭnhăbĭtābis |
| III sing. | ĭnhăbĭtābit |
| I plur. | ĭnhăbĭtabĭmus |
| II plur. | ĭnhăbĭtabĭtis |
| III plur. | ĭnhăbĭtābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | inhabitavi |
| II sing. | inhabitavisti |
| III sing. | inhabitavit |
| I plur. | inhabitavĭmus |
| II plur. | inhabitavistis |
| III plur. | inhabitavēreunt, inhabitavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | inhabitavĕram |
| II sing. | inhabitavĕras |
| III sing. | inhabitavĕrat |
| I plur. | inhabitaverāmus |
| II plur. | inhabitaverātis |
| III plur. | inhabitavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | inhabitavĕro |
| II sing. | inhabitavĕris |
| III sing. | inhabitavĕrit |
| I plur. | inhabitaverĭmus |
| II plur. | inhabitaverĭtis |
| III plur. | inhabitavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | ĭnhăbĭtem |
| II sing. | ĭnhăbĭtes |
| III sing. | ĭnhăbĭtet |
| I plur. | ĭnhăbĭtēmus |
| II plur. | ĭnhăbĭtētis |
| III plur. | ĭnhăbĭtent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | ĭnhăbĭtārem |
| II sing. | ĭnhăbĭtāres |
| III sing. | ĭnhăbĭtāret |
| I plur. | ĭnhăbĭtarēmus |
| II plur. | ĭnhăbĭtarētis |
| III plur. | ĭnhăbĭtārent |
| PARFAIT |
| I sing. | inhabitavĕrim |
| II sing. | inhabitavĕris |
| III sing. | inhabitavĕrit |
| I plur. | inhabitaverĭmus |
| II plur. | inhabitaverĭtis |
| III plur. | inhabitavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | inhabitavissem |
| II sing. | inhabitavisses |
| III sing. | inhabitavisset |
| I plur. | inhabitavissēmus |
| II plur. | inhabitavissētis |
| III plur. | inhabitavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | ĭnhăbĭta |
| II plur. | ĭnhăbĭtāte |
| FUTUR |
| II sing. | ĭnhăbĭtāto |
| III sing. | ĭnhăbĭtāto |
| II plur. | ĭnhăbĭtatōte |
| III plur. | ĭnhăbĭtanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| ĭnhăbĭtans, antis |
| FUTUR |
| inhabitatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| ĭnhăbĭtāre |
| PARFAIT |
| inhabitavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | inhabitatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | inhabitatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | ĭnhăbĭtandi |
| Datif: | ĭnhăbĭtando |
| Accusatif: | ad ĭnhăbĭtandum |
| Ablatif: | ĭnhăbĭtando |
| SUPIN |
| inhabitatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:INHABITO200}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|