Déclinaison / Conjugueur latin
| SINGULIER |
| Nom. | intutus |
| Gen. | intuti |
| Dat. | intuto |
| Acc. | intutum |
| Abl. | intuto |
| Voc. | intute |
| PLURIEL |
| Nom. | intuti |
| Gen. | intutōrum |
| Dat. | intutis |
| Acc. | intutos |
| Abl. | intutis |
| Voc. | intuti |
| SINGULIER |
| Nom. | intută |
| Gen. | intutae |
| Dat. | intutae |
| Acc. | intutam |
| Abl. | intutā |
| Voc. | intută |
| PLURIEL |
| Nom. | intutae |
| Gen. | intutārum |
| Dat. | intutis |
| Acc. | intutas |
| Abl. | intutis |
| Voc. | intutae |
| SINGULIER |
| Nom. | intutum |
| Gen. | intuti |
| Dat. | intuto |
| Acc. | intutum |
| Abl. | intuto |
| Voc. | intutum |
| PLURIEL |
| Nom. | intuta |
| Gen. | intutōrum |
| Dat. | intutis |
| Acc. | intuta |
| Abl. | intutis | |