Déclinaison / Conjugueur latin
| PRÉSENT |
| I sing. | mando |
| II sing. | mandas |
| III sing. | mandat |
| I plur. | mandāmus |
| II plur. | mandātis |
| III plur. | mandant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | mandābam |
| II sing. | mandābas |
| III sing. | mandābat |
| I plur. | mandabāmus |
| II plur. | mandabātis |
| III plur. | mandābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | mandābo |
| II sing. | mandābis |
| III sing. | mandābit |
| I plur. | mandabĭmus |
| II plur. | mandabĭtis |
| III plur. | mandābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | mandavi |
| II sing. | mandavisti |
| III sing. | mandavit |
| I plur. | mandavĭmus |
| II plur. | mandavistis |
| III plur. | mandavērunt, mandavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | mandavĕram |
| II sing. | mandavĕras |
| III sing. | mandavĕrat |
| I plur. | mandaverāmus |
| II plur. | mandaverātis |
| III plur. | mandavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | mandavĕro |
| II sing. | mandavĕris |
| III sing. | mandavĕrit |
| I plur. | mandaverĭmus |
| II plur. | mandaverĭtis |
| III plur. | mandavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | mandem |
| II sing. | mandes |
| III sing. | mandet |
| I plur. | mandēmus |
| II plur. | mandētis |
| III plur. | mandent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | mandārem |
| II sing. | mandāres |
| III sing. | mandāret |
| I plur. | mandarēmus |
| II plur. | mandarētis |
| III plur. | mandārent |
| PARFAIT |
| I sing. | mandavĕrim |
| II sing. | mandavĕris |
| III sing. | mandavĕrit |
| I plur. | mandaverĭmus |
| II plur. | mandaverĭtis |
| III plur. | mandavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | mandavissem |
| II sing. | mandavisses |
| III sing. | mandavisset |
| I plur. | mandavissēmus |
| II plur. | mandavissētis |
| III plur. | mandavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | manda |
| II plur. | mandāte |
| FUTUR |
| II sing. | mandāto |
| III sing. | mandāto |
| II plur. | mandatōte |
| III plur. | mandanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| mandans, antis |
| FUTUR |
| mandatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| mandāre |
| PARFAIT |
| mandavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | mandatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | mandatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | mandandi |
| Datif: | mandando |
| Accusatif: | ad mandandum |
| Ablatif: | mandando |
| SUPIN |
| mandatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:MANDO300}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|