Déclinaison / Conjugueur latin
| SINGULIER |
| Nom. | obnatus |
| Gen. | obnati |
| Dat. | obnato |
| Acc. | obnatum |
| Abl. | obnato |
| Voc. | obnate |
| PLURIEL |
| Nom. | obnati |
| Gen. | obnatōrum |
| Dat. | obnatis |
| Acc. | obnatos |
| Abl. | obnatis |
| Voc. | obnati |
| SINGULIER |
| Nom. | obnată |
| Gen. | obnatae |
| Dat. | obnatae |
| Acc. | obnatam |
| Abl. | obnatā |
| Voc. | obnată |
| PLURIEL |
| Nom. | obnatae |
| Gen. | obnatārum |
| Dat. | obnatis |
| Acc. | obnatas |
| Abl. | obnatis |
| Voc. | obnatae |
| SINGULIER |
| Nom. | obnatum |
| Gen. | obnati |
| Dat. | obnato |
| Acc. | obnatum |
| Abl. | obnato |
| Voc. | obnatum |
| PLURIEL |
| Nom. | obnata |
| Gen. | obnatōrum |
| Dat. | obnatis |
| Acc. | obnata |
| Abl. | obnatis | |