Déclinaison / Conjugueur latin
rĕmancĭpo - Diathèse active
(rĕmancĭpo, rĕmancĭpas, remancipavi, rĕmancĭpāre, remancipatum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | rĕmancĭpo |
| II sing. | rĕmancĭpas |
| III sing. | rĕmancĭpat |
| I plur. | rĕmancĭpāmus |
| II plur. | rĕmancĭpātis |
| III plur. | rĕmancĭpant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | rĕmancĭpābam |
| II sing. | rĕmancĭpābas |
| III sing. | rĕmancĭpābat |
| I plur. | rĕmancĭpabāmus |
| II plur. | rĕmancĭpabātis |
| III plur. | rĕmancĭpābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | rĕmancĭpābo |
| II sing. | rĕmancĭpābis |
| III sing. | rĕmancĭpābit |
| I plur. | rĕmancĭpabĭmus |
| II plur. | rĕmancĭpabĭtis |
| III plur. | rĕmancĭpābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | remancipavi |
| II sing. | remancipavisti |
| III sing. | remancipavit |
| I plur. | remancipavĭmus |
| II plur. | remancipavistis |
| III plur. | remancipavērunt, remancipavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | remancipavĕram |
| II sing. | remancipavĕras |
| III sing. | remancipavĕrat |
| I plur. | remancipaverāmus |
| II plur. | remancipaverātis |
| III plur. | remancipavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | remancipavĕro |
| II sing. | remancipavĕris |
| III sing. | remancipavĕrit |
| I plur. | remancipaverĭmus |
| II plur. | remancipaverĭtis |
| III plur. | remancipavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | rĕmancĭpem |
| II sing. | rĕmancĭpes |
| III sing. | rĕmancĭpet |
| I plur. | rĕmancĭpēmus |
| II plur. | rĕmancĭpētis |
| III plur. | rĕmancĭpent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | rĕmancĭpārem |
| II sing. | rĕmancĭpāres |
| III sing. | rĕmancĭpāret |
| I plur. | rĕmancĭparēmus |
| II plur. | rĕmancĭparētis |
| III plur. | rĕmancĭpārent |
| PARFAIT |
| I sing. | remancipavĕrim |
| II sing. | remancipavĕris |
| III sing. | remancipavĕrit |
| I plur. | remancipaverĭmus |
| II plur. | remancipaverĭtis |
| III plur. | remancipavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | remancipavissem |
| II sing. | remancipavisses |
| III sing. | remancipavisset |
| I plur. | remancipavissēmus |
| II plur. | remancipavissētis |
| III plur. | remancipavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | rĕmancĭpa |
| II plur. | rĕmancĭpāte |
| FUTUR |
| II sing. | rĕmancĭpāto |
| III sing. | rĕmancĭpāto |
| II plur. | rĕmancĭpatōte |
| III plur. | rĕmancĭpanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| rĕmancĭpans, antis |
| FUTUR |
| remancipatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| rĕmancĭpāre |
| PARFAIT |
| remancipavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | remancipatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | remancipatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | rĕmancĭpandi |
| Datif: | rĕmancĭpando |
| Accusatif: | ad rĕmancĭpandum |
| Ablatif: | rĕmancĭpando |
| SUPIN |
| remancipatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:REMANCIPO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|