Déclinaison / Conjugueur latin
 
 
 rŏtundor - Diathèse passive
(rŏtundo, rŏtundas, rotundavi, rŏtundāre, rotundatum)
verbe transitif  I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
 
 
| PRÉSENT |  
|  I sing. |  rŏtundor |  
|  II sing. |  rŏtundāris, rŏtundāre |  
|  III sing. |  rŏtundātur |  
|  I plur. |  rŏtundāmur |  
|  II plur. |  rŏtundamĭni |  
|  III plur. |  rŏtundantur |  
| IMPARFAIT |  
|  I sing. |  rŏtundābar |  
|  II sing. |  rŏtundabāris, rŏtundabāre |  
|  III sing. |  rŏtundabātur |  
|  I plur. |  rŏtundabāmur |  
|  II plur. |  rŏtundabamĭni |  
|  III plur. |  rŏtundabantur |  
| FUTUR SIMPLE |  
|  I sing. |  rŏtundābor |  
|  II sing. |  rŏtundabĕris, rŏtundabĕre |  
|  III sing. |  rŏtundabĭtur |  
|  I plur. |  rŏtundabĭmur |  
|  II plur. |  rŏtundabimĭni |  
|  III plur. |  rŏtundabuntur |  
 
 
| PARFAIT |  
|  I sing. |  rotundatus, a, um  sum |  
|  II sing. |  rotundatus, a, um  es |  
|  III sing. |  rotundatus, a, um  est |  
|  I plur. |  rotundati, ae, a  sumus |  
|  II plur. |  rotundati, ae, a  estis |  
|  III plur. |  rotundati, ae, a  sunt |  
| PLUS-QUE-PARFAIT |  
|  I sing. |  rotundatus, a, um  eram |  
|  II sing. |  rotundatus, a, um  eras |  
|  III sing. |  rotundatus, a, um  erat |  
|  I plur. |  rotundati, ae, a  eramus |  
|  II plur. |  rotundati, ae, a  eratis |  
|  III plur. |  rotundati, ae, a  erant |  
| FUTUR ANTÉRIEUR |  
|  I sing. |  rotundatus, a, um  ero |  
|  II sing. |  rotundatus, a, um  eris |  
|  III sing. |  rotundatus, a, um  erit |  
|  I plur. |  rotundati, ae, a  erimus |  
|  II plur. |  rotundati, ae, a  eritis |  
|  III plur. |  rotundati, ae, a  erunt |  
 
 
 
| PRÉSENT |  
|  I sing. |  rŏtunder |  
|  II sing. |  rŏtundēris, rŏtundēre |  
|  III sing. |  rŏtundētur |  
|  I plur. |  rŏtundēmur |  
|  II plur. |  rŏtundemĭni |  
|  III plur. |  rŏtundentur |  
| IMPARFAIT |  
|  I sing. |  rŏtundārer |  
|  II sing. |  rŏtundarēris, rŏtundarēre |  
|  III sing. |  rŏtundarētur |  
|  I plur. |  rŏtundarēmur |  
|  II plur. |  rŏtundaremĭni |  
|  III plur. |  rŏtundarentur |  
 
 
| PARFAIT |  
|  I sing. |  rotundatus, a, um  sim |  
|  II sing. |  rotundatus, a, um  sis |  
|  III sing. |  rotundatus, a, um  sit |  
|  I plur. |  rotundati, ae, a  simus |  
|  II plur. |  rotundati, ae, a  sitis |  
|  III plur. |  rotundati, ae, a  sint |  
| PLUS-QUE-PARFAIT |  
|  I sing. |  rotundatus, a, um  essem |  
|  II sing. |  rotundatus, a, um  esses |  
|  III sing. |  rotundatus, a, um  esset |  
|  I plur. |  rotundati, ae, a  essemus |  
|  II plur. |  rotundati, ae, a  essetis |  
|  III plur. |  rotundati, ae, a  essent |  
 
 
 
| IMPÉRATIF |  
| PRÉSENT |  
|  II sing. |  rŏtundāre |  
|  II plur. |  rŏtundamĭni |  
| FUTUR |  
|  II sing. |  rŏtundātor |  
|  III sing. |  rŏtundātor |  
|  II plur. |   |  
|  III plur. |  rŏtundantor |  
| PARTICIPE |  
| PARFAIT |  
|  rotundatus, a, um |  
  
| INFINITO |  
| PRÉSENT |  
|  rŏtundāri |  
| PARFAIT |  
|  Singolare: |  rotundatus, a, um esse |  
|  Plurale: |  rotundati, ae, a esse |  
| FUTUR |  
|  rotundatum esse |  
| GERUNDIVO |  
|  rŏtundandus, a, um |      |