Déclinaison / Conjugueur latin
suspĭcĭo - Diathèse active
(suspĭcĭo, suspĭcis, suspexi, suspĭcĕre, suspectum)
verbe transitif e intransitif III conjugaison in -io
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | suspĭcĭo |
| II sing. | suspĭcis |
| III sing. | suspĭcit |
| I plur. | suspĭcīmus |
| II plur. | suspĭcītis |
| III plur. | suspĭcĭunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | suspĭciēbam |
| II sing. | suspĭciēbas |
| III sing. | suspĭciēbat |
| I plur. | suspĭciebāmus |
| II plur. | suspĭciebātis |
| III plur. | suspĭciēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | suspĭcĭam |
| II sing. | suspĭcĭes |
| III sing. | suspĭcĭet |
| I plur. | suspĭciēmus |
| II plur. | suspĭciētis |
| III plur. | suspĭcĭent |
| PARFAIT |
| I sing. | suspexi |
| II sing. | suspexisti |
| III sing. | suspexit |
| I plur. | suspexĭmus |
| II plur. | suspexistis |
| III plur. | suspexērunt, suspexēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | suspexĕram |
| II sing. | suspexĕras |
| III sing. | suspexĕrat |
| I plur. | suspexerāmus |
| II plur. | suspexerātis |
| III plur. | suspexērant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | suspexĕro |
| II sing. | suspexĕris |
| III sing. | suspexĕrit |
| I plur. | suspexerĭmus |
| II plur. | suspexerĭtis |
| III plur. | suspexĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | suspĭcĭam |
| II sing. | suspĭcĭas |
| III sing. | suspĭcĭat |
| I plur. | suspĭciāmus |
| II plur. | suspĭciātis |
| III plur. | suspĭcĭant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | suspĭcĕrem |
| II sing. | suspĭcĕres |
| III sing. | suspĭcĕret |
| I plur. | suspĭcerēmus |
| II plur. | suspĭcerētis |
| III plur. | suspĭcĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | suspexĕrim |
| II sing. | suspexĕris |
| III sing. | suspexĕrit |
| I plur. | suspexerĭmus |
| II plur. | suspexerĭtis |
| III plur. | suspexĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | suspexissem |
| II sing. | suspexisses |
| III sing. | suspexisset |
| I plur. | suspexissēmus |
| II plur. | suspexissētis |
| III plur. | suspexissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | suspĭce |
| II plur. | suspĭcĭte |
| FUTUR |
| II sing. | suspĭcĭto |
| III sing. | suspĭcĭto |
| II plur. | suspĭcitōte |
| III plur. | suspĭciunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| suspĭciens, ientis |
| FUTUR |
| suspectūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| suspĭcĕre |
| PARFAIT |
| suspexisse |
| FUTUR |
| Singolare: | suspectūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | suspectūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | suspĭciendi |
| Datif: | suspĭciendo |
| Accusatif: | ad suspĭciendum |
| Ablatif: | suspĭciendo |
| SUPIN |
| suspectum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:SUSPICIO200}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|