Déclinaison / Conjugueur latin
sustento - Diathèse active
(sustento, sustentas, sustentavi, sustentāre, sustentatum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | sustento |
| II sing. | sustentas |
| III sing. | sustentat |
| I plur. | sustentāmus |
| II plur. | sustentātis |
| III plur. | sustentant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | sustentābam |
| II sing. | sustentābas |
| III sing. | sustentābat |
| I plur. | sustentabāmus |
| II plur. | sustentabātis |
| III plur. | sustentābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | sustentābo |
| II sing. | sustentābis |
| III sing. | sustentābit |
| I plur. | sustentabĭmus |
| II plur. | sustentabĭtis |
| III plur. | sustentābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | sustentavi |
| II sing. | sustentavisti |
| III sing. | sustentavit |
| I plur. | sustentavĭmus |
| II plur. | sustentavistis |
| III plur. | sustentavērunt, sustentavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | sustentavĕram |
| II sing. | sustentavĕras |
| III sing. | sustentavĕrat |
| I plur. | sustentaverāmus |
| II plur. | sustentaverātis |
| III plur. | sustentavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | sustentavĕro |
| II sing. | sustentavĕris |
| III sing. | sustentavĕrit |
| I plur. | sustentaverĭmus |
| II plur. | sustentaverĭtis |
| III plur. | sustentavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | sustentem |
| II sing. | sustentes |
| III sing. | sustentet |
| I plur. | sustentēmus |
| II plur. | sustentētis |
| III plur. | sustentent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | sustentārem |
| II sing. | sustentāres |
| III sing. | sustentāret |
| I plur. | sustentarēmus |
| II plur. | sustentarētis |
| III plur. | sustentārent |
| PARFAIT |
| I sing. | sustentavĕrim |
| II sing. | sustentavĕris |
| III sing. | sustentavĕrit |
| I plur. | sustentaverĭmus |
| II plur. | sustentaverĭtis |
| III plur. | sustentavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | sustentavissem |
| II sing. | sustentavisses |
| III sing. | sustentavisset |
| I plur. | sustentavissēmus |
| II plur. | sustentavissētis |
| III plur. | sustentavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | sustenta |
| II plur. | sustentāte |
| FUTUR |
| II sing. | sustentāto |
| III sing. | sustentāto |
| II plur. | sustentatōte |
| III plur. | sustentanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| sustentans, antis |
| FUTUR |
| sustentatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| sustentāre |
| PARFAIT |
| sustentavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | sustentatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | sustentatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | sustentandi |
| Datif: | sustentando |
| Accusatif: | ad sustentandum |
| Ablatif: | sustentando |
| SUPIN |
| sustentatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:SUSTENTO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|