Déclinaison / Conjugueur latin
trānsnato - Diathèse active
(trānsnato, trānsnatas, transnatavi, trānsnatāre, transnatatum)
verbe transitif e intransitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | trānsnato |
| II sing. | trānsnatas |
| III sing. | trānsnatat |
| I plur. | trānsnatāmus |
| II plur. | trānsnatātis |
| III plur. | trānsnatant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | trānsnatābam |
| II sing. | trānsnatābas |
| III sing. | trānsnatābat |
| I plur. | trānsnatabāmus |
| II plur. | trānsnatabātis |
| III plur. | trānsnatābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | trānsnatābo |
| II sing. | trānsnatābis |
| III sing. | trānsnatābit |
| I plur. | trānsnatabĭmus |
| II plur. | trānsnatabĭtis |
| III plur. | trānsnatābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | transnatavi |
| II sing. | transnatavisti |
| III sing. | transnatavit |
| I plur. | transnatavĭmus |
| II plur. | transnatavistis |
| III plur. | transnatavēreunt, transnatavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | transnatavĕram |
| II sing. | transnatavĕras |
| III sing. | transnatavĕrat |
| I plur. | transnataverāmus |
| II plur. | transnataverātis |
| III plur. | transnatavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | transnatavĕro |
| II sing. | transnatavĕris |
| III sing. | transnatavĕrit |
| I plur. | transnataverĭmus |
| II plur. | transnataverĭtis |
| III plur. | transnatavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | trānsnatem |
| II sing. | trānsnates |
| III sing. | trānsnatet |
| I plur. | trānsnatēmus |
| II plur. | trānsnatētis |
| III plur. | trānsnatent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | trānsnatārem |
| II sing. | trānsnatāres |
| III sing. | trānsnatāret |
| I plur. | trānsnatarēmus |
| II plur. | trānsnatarētis |
| III plur. | trānsnatārent |
| PARFAIT |
| I sing. | transnatavĕrim |
| II sing. | transnatavĕris |
| III sing. | transnatavĕrit |
| I plur. | transnataverĭmus |
| II plur. | transnataverĭtis |
| III plur. | transnatavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | transnatavissem |
| II sing. | transnatavisses |
| III sing. | transnatavisset |
| I plur. | transnatavissēmus |
| II plur. | transnatavissētis |
| III plur. | transnatavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | trānsnata |
| II plur. | trānsnatāte |
| FUTUR |
| II sing. | trānsnatāto |
| III sing. | trānsnatāto |
| II plur. | trānsnatatōte |
| III plur. | trānsnatanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| trānsnatans, antis |
| FUTUR |
| transnatatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| trānsnatāre |
| PARFAIT |
| transnatavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | transnatatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | transnatatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | trānsnatandi |
| Datif: | trānsnatando |
| Accusatif: | ad trānsnatandum |
| Ablatif: | trānsnatando |
| SUPIN |
| transnatatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:TRANSNATO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|