Déclinaison / Conjugueur latin
| SINGULIER |
| Nom. | trifurcus |
| Gen. | trifurci |
| Dat. | trifurco |
| Acc. | trifurcum |
| Abl. | trifurco |
| Voc. | trifurce |
| PLURIEL |
| Nom. | trifurci |
| Gen. | trifurcōrum |
| Dat. | trifurcis |
| Acc. | trifurcos |
| Abl. | trifurcis |
| Voc. | trifurci |
| SINGULIER |
| Nom. | trifurcă |
| Gen. | trifurcae |
| Dat. | trifurcae |
| Acc. | trifurcam |
| Abl. | trifurcā |
| Voc. | trifurcă |
| PLURIEL |
| Nom. | trifurcae |
| Gen. | trifurcārum |
| Dat. | trifurcis |
| Acc. | trifurcas |
| Abl. | trifurcis |
| Voc. | trifurcae |
| SINGULIER |
| Nom. | trifurcum |
| Gen. | trifurci |
| Dat. | trifurco |
| Acc. | trifurcum |
| Abl. | trifurco |
| Voc. | trifurcum |
| PLURIEL |
| Nom. | trifurca |
| Gen. | trifurcōrum |
| Dat. | trifurcis |
| Acc. | trifurca |
| Abl. | trifurcis | |