Déclinaison / Conjugueur latin
trĭplĭco - Diathèse active
(trĭplĭco, trĭplĭcas, triplicavi, trĭplĭcāre, triplicatum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | trĭplĭco |
| II sing. | trĭplĭcas |
| III sing. | trĭplĭcat |
| I plur. | trĭplĭcāmus |
| II plur. | trĭplĭcātis |
| III plur. | trĭplĭcant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | trĭplĭcābam |
| II sing. | trĭplĭcābas |
| III sing. | trĭplĭcābat |
| I plur. | trĭplĭcabāmus |
| II plur. | trĭplĭcabātis |
| III plur. | trĭplĭcābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | trĭplĭcābo |
| II sing. | trĭplĭcābis |
| III sing. | trĭplĭcābit |
| I plur. | trĭplĭcabĭmus |
| II plur. | trĭplĭcabĭtis |
| III plur. | trĭplĭcābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | triplicavi |
| II sing. | triplicavisti |
| III sing. | triplicavit |
| I plur. | triplicavĭmus |
| II plur. | triplicavistis |
| III plur. | triplicavērunt, triplicavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | triplicavĕram |
| II sing. | triplicavĕras |
| III sing. | triplicavĕrat |
| I plur. | triplicaverāmus |
| II plur. | triplicaverātis |
| III plur. | triplicavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | triplicavĕro |
| II sing. | triplicavĕris |
| III sing. | triplicavĕrit |
| I plur. | triplicaverĭmus |
| II plur. | triplicaverĭtis |
| III plur. | triplicavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | trĭplĭcem |
| II sing. | trĭplĭces |
| III sing. | trĭplĭcet |
| I plur. | trĭplĭcēmus |
| II plur. | trĭplĭcētis |
| III plur. | trĭplĭcent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | trĭplĭcārem |
| II sing. | trĭplĭcāres |
| III sing. | trĭplĭcāret |
| I plur. | trĭplĭcarēmus |
| II plur. | trĭplĭcarētis |
| III plur. | trĭplĭcārent |
| PARFAIT |
| I sing. | triplicavĕrim |
| II sing. | triplicavĕris |
| III sing. | triplicavĕrit |
| I plur. | triplicaverĭmus |
| II plur. | triplicaverĭtis |
| III plur. | triplicavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | triplicavissem |
| II sing. | triplicavisses |
| III sing. | triplicavisset |
| I plur. | triplicavissēmus |
| II plur. | triplicavissētis |
| III plur. | triplicavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | trĭplĭca |
| II plur. | trĭplĭcāte |
| FUTUR |
| II sing. | trĭplĭcāto |
| III sing. | trĭplĭcāto |
| II plur. | trĭplĭcatōte |
| III plur. | trĭplĭcanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| trĭplĭcans, antis |
| FUTUR |
| triplicatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| trĭplĭcāre |
| PARFAIT |
| triplicavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | triplicatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | triplicatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | trĭplĭcandi |
| Datif: | trĭplĭcando |
| Accusatif: | ad trĭplĭcandum |
| Ablatif: | trĭplĭcando |
| SUPIN |
| triplicatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:TRIPLICO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|