Déclinaison / Conjugueur latin
trĭumpho - Diathèse active
(trĭumpho, trĭumphas, triumphavi, trĭumphāre, triumphatum)
verbe transitif e intransitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | trĭumpho |
| II sing. | trĭumphas |
| III sing. | trĭumphat |
| I plur. | trĭumphāmus |
| II plur. | trĭumphātis |
| III plur. | trĭumphant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | trĭumphābam |
| II sing. | trĭumphābas |
| III sing. | trĭumphābat |
| I plur. | trĭumphabāmus |
| II plur. | trĭumphabātis |
| III plur. | trĭumphābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | trĭumphābo |
| II sing. | trĭumphābis |
| III sing. | trĭumphābit |
| I plur. | trĭumphabĭmus |
| II plur. | trĭumphabĭtis |
| III plur. | trĭumphābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | triumphavi |
| II sing. | triumphavisti |
| III sing. | triumphavit |
| I plur. | triumphavĭmus |
| II plur. | triumphavistis |
| III plur. | triumphavēreunt, triumphavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | triumphavĕram |
| II sing. | triumphavĕras |
| III sing. | triumphavĕrat |
| I plur. | triumphaverāmus |
| II plur. | triumphaverātis |
| III plur. | triumphavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | triumphavĕro |
| II sing. | triumphavĕris |
| III sing. | triumphavĕrit |
| I plur. | triumphaverĭmus |
| II plur. | triumphaverĭtis |
| III plur. | triumphavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | trĭumphem |
| II sing. | trĭumphes |
| III sing. | trĭumphet |
| I plur. | trĭumphēmus |
| II plur. | trĭumphētis |
| III plur. | trĭumphent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | trĭumphārem |
| II sing. | trĭumphāres |
| III sing. | trĭumphāret |
| I plur. | trĭumpharēmus |
| II plur. | trĭumpharētis |
| III plur. | trĭumphārent |
| PARFAIT |
| I sing. | triumphavĕrim |
| II sing. | triumphavĕris |
| III sing. | triumphavĕrit |
| I plur. | triumphaverĭmus |
| II plur. | triumphaverĭtis |
| III plur. | triumphavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | triumphavissem |
| II sing. | triumphavisses |
| III sing. | triumphavisset |
| I plur. | triumphavissēmus |
| II plur. | triumphavissētis |
| III plur. | triumphavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | trĭumpha |
| II plur. | trĭumphāte |
| FUTUR |
| II sing. | trĭumphāto |
| III sing. | trĭumphāto |
| II plur. | trĭumphatōte |
| III plur. | trĭumphanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| trĭumphans, antis |
| FUTUR |
| triumphatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| trĭumphāre |
| PARFAIT |
| triumphavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | triumphatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | triumphatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | trĭumphandi |
| Datif: | trĭumphando |
| Accusatif: | ad trĭumphandum |
| Ablatif: | trĭumphando |
| SUPIN |
| triumphatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:TRIUMPHO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|