Déclinaison / Conjugueur latin
  
| PRÉSENT |  
|  I sing. |  vĕnusto |  
|  II sing. |  vĕnustas |  
|  III sing. |  vĕnustat |  
|  I plur. |  vĕnustāmus |  
|  II plur. |  vĕnustātis |  
|  III plur. |  vĕnustant |  
| IMPARFAIT | 
 |  I sing. |  vĕnustābam |  
|  II sing. |  vĕnustābas |  
|  III sing. |  vĕnustābat |  
|  I plur. |  vĕnustabāmus |  
|  II plur. |  vĕnustabātis |  
|  III plur. |  vĕnustābant |  
| FUTUR SIMPLE |  
|  I sing. |  vĕnustābo |  
|  II sing. |  vĕnustābis |  
|  III sing. |  vĕnustābit |  
|  I plur. |  vĕnustabĭmus |  
|  II plur. |  vĕnustabĭtis |  
|  III plur. |  vĕnustābunt |  
 
 
| PARFAIT |  
|  I sing. |  venustavi |  
|  II sing. |  venustavisti |  
|  III sing. |  venustavit |  
|  I plur. |  venustavĭmus |  
|  II plur. |  venustavistis |  
|  III plur. |  venustavērunt, venustavēre |  
| PLUS-QUE-PARFAIT |  
|  I sing. |  venustavĕram |  
|  II sing. |  venustavĕras |  
|  III sing. |  venustavĕrat |  
|  I plur. |  venustaverāmus |  
|  II plur. |  venustaverātis |  
|  III plur. |  venustavĕrant |  
| FUTUR ANTÉRIEUR |  
|  I sing. |  venustavĕro |  
|  II sing. |  venustavĕris |  
|  III sing. |  venustavĕrit |  
|  I plur. |  venustaverĭmus |  
|  II plur. |  venustaverĭtis |  
|  III plur. |  venustavĕrint |  
 
  
| PRÉSENT |  
|  I sing. |  vĕnustem |  
|  II sing. |  vĕnustes |  
|  III sing. |  vĕnustet |  
|  I plur. |  vĕnustēmus |  
|  II plur. |  vĕnustētis |  
|  III plur. |  vĕnustent |  
| IMPARFAIT |  
|  I sing. |  vĕnustārem |  
|  II sing. |  vĕnustāres |  
|  III sing. |  vĕnustāret |  
|  I plur. |  vĕnustarēmus |  
|  II plur. |  vĕnustarētis |  
|  III plur. |  vĕnustārent |  
 
 
| PARFAIT |  
|  I sing. |  venustavĕrim |  
|  II sing. |  venustavĕris |  
|  III sing. |  venustavĕrit |  
|  I plur. |  venustaverĭmus |  
|  II plur. |  venustaverĭtis |  
|  III plur. |  venustavĕrint |  
| PLUS-QUE-PARFAIT |  
|  I sing. |  venustavissem |  
|  II sing. |  venustavisses |  
|  III sing. |  venustavisset |  
|  I plur. |  venustavissēmus |  
|  II plur. |  venustavissētis |  
|  III plur. |  venustavissent |  
 
  
| IMPÉRATIF |  
| PRÉSENT |  
|  II sing. |  vĕnusta |  
|  II plur. |  vĕnustāte |  
| FUTUR |  
|  II sing. |  vĕnustāto |  
|  III sing. |  vĕnustāto |  
|  II plur. |  vĕnustatōte |  
|  III plur. |  vĕnustanto |  
  |  
| PARTICIPE |  
| PRÉSENT |  
|  vĕnustans, antis |  
| FUTUR |  
|  venustatūrūs, a, ūm |  
 
 
| INFINITIF |  
| PRÉSENT |  
|  vĕnustāre |  
| PARFAIT |  
|  venustavisse |  
| FUTUR |  
|  Singolare: |  venustatūrūm, am, ūm esse |  
|  Plurale: |  venustatūros, as, a esse |  
| GERUNDIF |  
|  Génitif: |  vĕnustandi |  
|  Datif: |  vĕnustando |  
|  Accusatif: |  ad vĕnustandum |  
|  Ablatif: |  vĕnustando |  
| SUPIN |  
|  venustatum |  
 
  
 
Voir la forme passive de ce verbe
 
 
 
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
  
  
 
{{ID:VENUSTO100}}
---CACHE---
  | 
  
 
   
  
   Visitez nos sites: 
   En français 
    
   In english 
    
   In Deutsch 
    
   En español 
    
   Em portugues 
    
   По русски 
    
   Στα ελληνικά 
    |  
  
   Ën piemontèis 
    
    
 |