Déclinaison / Conjugueur latin
vespĕrasco - Diathèse active
(vespĕrasco, vespĕrascis, vespĕrascĕre, vesperavi)
verbe intransitif III conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | vespĕrasco |
| II sing. | vespĕrascis |
| III sing. | vespĕrascit |
| I plur. | vespĕrascĭmus |
| II plur. | vespĕrascĭtis |
| III plur. | vespĕrascunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | vespĕrascēbam |
| II sing. | vespĕrascēbas |
| III sing. | vespĕrascēbat |
| I plur. | vespĕrascebāmus |
| II plur. | vespĕrascebātis |
| III plur. | vespĕrascēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | vespĕrascam |
| II sing. | vespĕrasces |
| III sing. | vespĕrascet |
| I plur. | vespĕrascēmus |
| II plur. | vespĕrascētis |
| III plur. | vespĕrascent |
| PARFAIT |
| I sing. | vesperavi |
| II sing. | vesperavisti |
| III sing. | vesperavit |
| I plur. | vesperavĭmus |
| II plur. | vesperavistis |
| III plur. | vesperavērunt, vesperavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | vesperavĕram |
| II sing. | vesperavĕras |
| III sing. | vesperavĕrat |
| I plur. | vesperaverāmus |
| II plur. | vesperaverātis |
| III plur. | vesperavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | vesperavĕro |
| II sing. | vesperavĕris |
| III sing. | vesperavĕrit |
| I plur. | vesperaverĭmus |
| II plur. | vesperaverĭtis |
| III plur. | vesperavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | vespĕrascam |
| II sing. | vespĕrascas |
| III sing. | vespĕrascat |
| I plur. | vespĕrascāmus |
| II plur. | vespĕrascātis |
| III plur. | vespĕrascant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | vespĕrascĕrem |
| II sing. | vespĕrascĕres |
| III sing. | vespĕrascĕret |
| I plur. | vespĕrascerēmus |
| II plur. | vespĕrascerētis |
| III plur. | vespĕrascĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | vesperavĕrim |
| II sing. | vesperavĕris |
| III sing. | vesperavĕrit |
| I plur. | vesperaverĭmus |
| II plur. | vesperaverĭtis |
| III plur. | vesperavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | vesperavissem |
| II sing. | vesperavisses |
| III sing. | vesperavisset |
| I plur. | vesperavissēmus |
| II plur. | vesperavissētis |
| III plur. | vesperavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | vespĕrascĕ |
| II plur. | vespĕrascĭte |
| FUTUR |
| II sing. | vespĕrascĭto |
| III sing. | vespĕrascĭto |
| II plur. | vespĕrascitōte |
| III plur. | vespĕrascunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| vespĕrascens, entis |
| FUTUR |
| |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| vespĕrascĕre |
| PARFAIT |
| vesperavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | |
| Plurale: | |
| GERUNDIF |
| Génitif: | vespĕrascendi |
| Datif: | vespĕrascendo |
| Accusatif: | ad vespĕrascendum |
| Ablatif: | vespĕrascendo |
| SUPIN |
| |
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:VESPERASCO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|