Déclinaison / Conjugueur latin
| SINGULIER |
| Nom. | vicanus |
| Gen. | vicani |
| Dat. | vicano |
| Acc. | vicanum |
| Abl. | vicano |
| Voc. | vicane |
| PLURIEL |
| Nom. | vicani |
| Gen. | vicanōrum |
| Dat. | vicanis |
| Acc. | vicanos |
| Abl. | vicanis |
| Voc. | vicani |
| SINGULIER |
| Nom. | vicană |
| Gen. | vicanae |
| Dat. | vicanae |
| Acc. | vicanam |
| Abl. | vicanā |
| Voc. | vicană |
| PLURIEL |
| Nom. | vicanae |
| Gen. | vicanārum |
| Dat. | vicanis |
| Acc. | vicanas |
| Abl. | vicanis |
| Voc. | vicanae |
| SINGULIER |
| Nom. | vicanum |
| Gen. | vicani |
| Dat. | vicano |
| Acc. | vicanum |
| Abl. | vicano |
| Voc. | vicanum |
| PLURIEL |
| Nom. | vicana |
| Gen. | vicanōrum |
| Dat. | vicanis |
| Acc. | vicana |
| Abl. | vicanis | |