Déclinaison / Conjugueur latin
| PRÉSENT |
| I sing. | vindĭco |
| II sing. | vindĭcas |
| III sing. | vindĭcat, vindĭcit |
| I plur. | vindĭcāmus |
| II plur. | vindĭcātis |
| III plur. | vindĭcant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | vindĭcābam |
| II sing. | vindĭcābas |
| III sing. | vindĭcābat |
| I plur. | vindĭcabāmus |
| II plur. | vindĭcabātis |
| III plur. | vindĭcābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | vindĭcābo |
| II sing. | vindĭcābis |
| III sing. | vindĭcābit |
| I plur. | vindĭcabĭmus |
| II plur. | vindĭcabĭtis |
| III plur. | vindĭcābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | vindicavi |
| II sing. | vindicavisti |
| III sing. | vindicavit |
| I plur. | vindicavĭmus |
| II plur. | vindicavistis |
| III plur. | vindicavērunt, vindicavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | vindicavĕram |
| II sing. | vindicavĕras |
| III sing. | vindicavĕrat |
| I plur. | vindicaverāmus |
| II plur. | vindicaverātis |
| III plur. | vindicavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | vindicavĕro |
| II sing. | vindicavĕris |
| III sing. | vindicavĕrit |
| I plur. | vindicaverĭmus |
| II plur. | vindicaverĭtis |
| III plur. | vindicavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | vindĭcem |
| II sing. | vindĭces |
| III sing. | vindĭcet |
| I plur. | vindĭcēmus |
| II plur. | vindĭcētis |
| III plur. | vindĭcent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | vindĭcārem |
| II sing. | vindĭcāres |
| III sing. | vindĭcāret |
| I plur. | vindĭcarēmus |
| II plur. | vindĭcarētis |
| III plur. | vindĭcārent |
| PARFAIT |
| I sing. | vindicavĕrim |
| II sing. | vindicavĕris |
| III sing. | vindicavĕrit |
| I plur. | vindicaverĭmus |
| II plur. | vindicaverĭtis |
| III plur. | vindicavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | vindicavissem |
| II sing. | vindicavisses |
| III sing. | vindicavisset |
| I plur. | vindicavissēmus |
| II plur. | vindicavissētis |
| III plur. | vindicavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | vindĭca |
| II plur. | vindĭcāte |
| FUTUR |
| II sing. | vindĭcāto |
| III sing. | vindĭcāto |
| II plur. | vindĭcatōte |
| III plur. | vindĭcanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| vindĭcans, antis |
| FUTUR |
| vindicatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| vindĭcāre |
| PARFAIT |
| vindicavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | vindicatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | vindicatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | vindĭcandi |
| Datif: | vindĭcando |
| Accusatif: | ad vindĭcandum |
| Ablatif: | vindĭcando |
| SUPIN |
| vindicatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:VINDICO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|