Déclinaison / Conjugueur latin
abiūdĭco - Diathèse active
(abiūdĭco, abiūdĭcas, abiudicavi, abiūdĭcāre, abiudicatum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | abiūdĭco |
| II sing. | abiūdĭcas |
| III sing. | abiūdĭcat |
| I plur. | abiūdĭcāmus |
| II plur. | abiūdĭcātis |
| III plur. | abiūdĭcant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | abiūdĭcābam |
| II sing. | abiūdĭcābas |
| III sing. | abiūdĭcābat |
| I plur. | abiūdĭcabāmus |
| II plur. | abiūdĭcabātis |
| III plur. | abiūdĭcābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | abiūdĭcābo |
| II sing. | abiūdĭcābis |
| III sing. | abiūdĭcābit |
| I plur. | abiūdĭcabĭmus |
| II plur. | abiūdĭcabĭtis |
| III plur. | abiūdĭcābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | abiudicavi |
| II sing. | abiudicavisti |
| III sing. | abiudicavit |
| I plur. | abiudicavĭmus |
| II plur. | abiudicavistis |
| III plur. | abiudicavērunt, abiudicavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | abiudicavĕram |
| II sing. | abiudicavĕras |
| III sing. | abiudicavĕrat |
| I plur. | abiudicaverāmus |
| II plur. | abiudicaverātis |
| III plur. | abiudicavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | abiudicavĕro |
| II sing. | abiudicavĕris |
| III sing. | abiudicavĕrit |
| I plur. | abiudicaverĭmus |
| II plur. | abiudicaverĭtis |
| III plur. | abiudicavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | abiūdĭcem |
| II sing. | abiūdĭces |
| III sing. | abiūdĭcet |
| I plur. | abiūdĭcēmus |
| II plur. | abiūdĭcētis |
| III plur. | abiūdĭcent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | abiūdĭcārem |
| II sing. | abiūdĭcāres |
| III sing. | abiūdĭcāret |
| I plur. | abiūdĭcarēmus |
| II plur. | abiūdĭcarētis |
| III plur. | abiūdĭcārent |
| PARFAIT |
| I sing. | abiudicavĕrim |
| II sing. | abiudicavĕris |
| III sing. | abiudicavĕrit |
| I plur. | abiudicaverĭmus |
| II plur. | abiudicaverĭtis |
| III plur. | abiudicavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | abiudicavissem |
| II sing. | abiudicavisses |
| III sing. | abiudicavisset |
| I plur. | abiudicavissēmus |
| II plur. | abiudicavissētis |
| III plur. | abiudicavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | abiūdĭca |
| II plur. | abiūdĭcāte |
| FUTUR |
| II sing. | abiūdĭcāto |
| III sing. | abiūdĭcāto |
| II plur. | abiūdĭcatōte |
| III plur. | abiūdĭcanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| abiūdĭcans, antis |
| FUTUR |
| abiudicatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| abiūdĭcāre |
| PARFAIT |
| abiudicavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | abiudicatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | abiudicatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | abiūdĭcandi |
| Datif: | abiūdĭcando |
| Accusatif: | ad abiūdĭcandum |
| Ablatif: | abiūdĭcando |
| SUPIN |
| abiudicatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:ABIUDICO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|