Déclinaison / Conjugueur latin
abiūdĭcor - Diathèse passive
(abiūdĭco, abiūdĭcas, abiudicavi, abiūdĭcāre, abiudicatum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | abiūdĭcor |
| II sing. | abiūdĭcāris, abiūdĭcāre |
| III sing. | abiūdĭcātur |
| I plur. | abiūdĭcāmur |
| II plur. | abiūdĭcamĭni |
| III plur. | abiūdĭcantur |
| IMPARFAIT |
| I sing. | abiūdĭcābar |
| II sing. | abiūdĭcabāris, abiūdĭcabāre |
| III sing. | abiūdĭcabātur |
| I plur. | abiūdĭcabāmur |
| II plur. | abiūdĭcabamĭni |
| III plur. | abiūdĭcabantur |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | abiūdĭcābor |
| II sing. | abiūdĭcabĕris, abiūdĭcabĕre |
| III sing. | abiūdĭcabĭtur |
| I plur. | abiūdĭcabĭmur |
| II plur. | abiūdĭcabimĭni |
| III plur. | abiūdĭcabuntur |
| PARFAIT |
| I sing. | abiudicatus, a, um sum |
| II sing. | abiudicatus, a, um es |
| III sing. | abiudicatus, a, um est |
| I plur. | abiudicati, ae, a sumus |
| II plur. | abiudicati, ae, a estis |
| III plur. | abiudicati, ae, a sunt |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | abiudicatus, a, um eram |
| II sing. | abiudicatus, a, um eras |
| III sing. | abiudicatus, a, um erat |
| I plur. | abiudicati, ae, a eramus |
| II plur. | abiudicati, ae, a eratis |
| III plur. | abiudicati, ae, a erant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | abiudicatus, a, um ero |
| II sing. | abiudicatus, a, um eris |
| III sing. | abiudicatus, a, um erit |
| I plur. | abiudicati, ae, a erimus |
| II plur. | abiudicati, ae, a eritis |
| III plur. | abiudicati, ae, a erunt |
| PRÉSENT |
| I sing. | abiūdĭcer |
| II sing. | abiūdĭcēris, abiūdĭcēre |
| III sing. | abiūdĭcētur |
| I plur. | abiūdĭcēmur |
| II plur. | abiūdĭcemĭni |
| III plur. | abiūdĭcentur |
| IMPARFAIT |
| I sing. | abiūdĭcārer |
| II sing. | abiūdĭcarēris, abiūdĭcarēre |
| III sing. | abiūdĭcarētur |
| I plur. | abiūdĭcarēmur |
| II plur. | abiūdĭcaremĭni |
| III plur. | abiūdĭcarentur |
| PARFAIT |
| I sing. | abiudicatus, a, um sim |
| II sing. | abiudicatus, a, um sis |
| III sing. | abiudicatus, a, um sit |
| I plur. | abiudicati, ae, a simus |
| II plur. | abiudicati, ae, a sitis |
| III plur. | abiudicati, ae, a sint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | abiudicatus, a, um essem |
| II sing. | abiudicatus, a, um esses |
| III sing. | abiudicatus, a, um esset |
| I plur. | abiudicati, ae, a essemus |
| II plur. | abiudicati, ae, a essetis |
| III plur. | abiudicati, ae, a essent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | abiūdĭcāre |
| II plur. | abiūdĭcamĭni |
| FUTUR |
| II sing. | abiūdĭcātor |
| III sing. | abiūdĭcātor |
| II plur. | |
| III plur. | abiūdĭcantor |
| PARTICIPE |
| PARFAIT |
| abiudicatus, a, um |
| INFINITO |
| PRÉSENT |
| abiūdĭcāri |
| PARFAIT |
| Singolare: | abiudicatus, a, um esse |
| Plurale: | abiudicati, ae, a esse |
| FUTUR |
| abiudicatum esse |
| GERUNDIVO |
| abiūdĭcandus, a, um | |