Déclinaison / Conjugueur latin
abstrăho - Diathèse active
(abstrăho, abstrăhis, abstraxi, abstrăhĕre, abstractum)
verbe transitif III conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | abstrăho |
| II sing. | abstrăhis |
| III sing. | abstrăhit |
| I plur. | abstrăhĭmus |
| II plur. | abstrăhĭtis |
| III plur. | abstrăhunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | abstrăhēbam |
| II sing. | abstrăhēbas |
| III sing. | abstrăhēbat |
| I plur. | abstrăhebāmus |
| II plur. | abstrăhebātis |
| III plur. | abstrăhēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | abstrăham |
| II sing. | abstrăhes |
| III sing. | abstrăhet |
| I plur. | abstrăhēmus |
| II plur. | abstrăhētis |
| III plur. | abstrăhent |
| PARFAIT |
| I sing. | abstraxi |
| II sing. | abstraxisti |
| III sing. | abstraxit |
| I plur. | abstraxĭmus |
| II plur. | abstraxistis |
| III plur. | abstraxērunt, abstraxēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | abstraxĕram |
| II sing. | abstraxĕras |
| III sing. | abstraxĕrat |
| I plur. | abstraxerāmus |
| II plur. | abstraxerātis |
| III plur. | abstraxĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | abstraxĕro |
| II sing. | abstraxĕris |
| III sing. | abstraxĕrit |
| I plur. | abstraxerĭmus |
| II plur. | abstraxerĭtis |
| III plur. | abstraxĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | abstrăham |
| II sing. | abstrăhas |
| III sing. | abstrăhat |
| I plur. | abstrăhāmus |
| II plur. | abstrăhātis |
| III plur. | abstrăhant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | abstrăhĕrem |
| II sing. | abstrăhĕres |
| III sing. | abstrăhĕret |
| I plur. | abstrăherēmus |
| II plur. | abstrăherētis |
| III plur. | abstrăhĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | abstraxĕrim |
| II sing. | abstraxĕris |
| III sing. | abstraxĕrit |
| I plur. | abstraxerĭmus |
| II plur. | abstraxerĭtis |
| III plur. | abstraxĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | abstraxissem |
| II sing. | abstraxisses |
| III sing. | abstraxisset |
| I plur. | abstraxissēmus |
| II plur. | abstraxissētis |
| III plur. | abstraxissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | abstrăhĕ |
| II plur. | abstrăhĭte |
| FUTUR |
| II sing. | abstrăhĭto |
| III sing. | abstrăhĭto |
| II plur. | abstrăhitōte |
| III plur. | abstrăhunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| abstrăhens, entis |
| FUTUR |
| abstractūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| abstrăhĕre |
| PARFAIT |
| abstraxisse, abstrasse |
| FUTUR |
| Singolare: | abstractūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | abstractūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | abstrăhendi |
| Datif: | abstrăhendo |
| Accusatif: | ad abstrăhendum |
| Ablatif: | abstrăhendo |
| SUPIN |
| abstractum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:ABSTRAHO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|